Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 29 tháng 11, 2012

Tuổi hai mươi với bài thơ

Hôm qua post bài thơ của nhà thơ Đỗ Trung Quân, chẳng qua cũng vì tấm hình mấy cậu thanh niên mặt mũi sáng sủa lại khóc oà vì "thần tượng" của họ, thấy ngộ nghĩnh, nghĩ lại thời  mình có bao giờ thấy mấy bạn nam hay những thanh niên nào khóc đứng khóc ngồi thế đâu, dĩ nhiên không phải chê đàn ông khóc, mà họ cần phải được biểu lộ xúc cảm của họ, không nên như các cụ ngày xưa cứ bảo "con trai không được khóc", nhưng thâm tâm mình nếu còn trẻ thời này mà thấy thanh niên, đàn ông nào khóc chắc mình chỉ muốn thấy họ khóc riêng với mình, chứ không khóc cái kiểu như trong tấm hình, khóc thế thì "đụng hàng" với con gái mất thôi. 

Thứ Tư, 28 tháng 11, 2012

Hãy tiết kiệm thứ còn lại duy nhất

Nhà thơ Đỗ Trung Quân
Fan nam khóc khi đón T-Ara
Ngày ấy bọn tôi hai mươi tuổi
Ria lún phún
Mắt cận lòi
Dân Sài Gòn tiểu tư sản, đọc sách triết , tóc hippie
Được phong tặng “thanh niên chậm tiến “
Thôi thì biết thân phận mình, đứa đi làm công nhân , đứa đi làm rẫy. đứa thanh niên xung phong coi như trả món nợ dù chả vay ai thời tiền – hậu - chiến

Thứ Hai, 26 tháng 11, 2012

Có thiệt các Ông sợ … ?

Post lại tặng những bạn học (nam) mà cuộc đời luôn than là "bị trị".

Có những câu hỏi phức tạp, rườm rà hoặc gay cấn nhưng đều được trả lời gọn gàng, ý nghĩa trọn vẹn. Người đặt câu hỏi được thỏa mãn. Nhưng có những câu hỏi rất đơn giản, ngắn gọn, rõ ràng mà lại khó trả lời hoặc trả lời không rõ ràng, không thẳng thắn, không đầy đủ ý nghĩa và người hỏi tự nhiên không thấy thỏa mãn. Như khi hỏi “Có thiệt các Ông sợ các Bà hay không?”. Có người nào đặt câu hỏi đó đã nhận được câu trả lời vừa ý chưa? Các ông có khi nào tự đặt cho chính mình câu hỏi đó và đã trả lời rõ ràng chưa? Mà tại sao đàn ông lại sợ vợ? Sợ bị vợ cho ăn đòn? Hay vì sống hoàn toàn phụ thuộc vào vợ?

Chủ Nhật, 25 tháng 11, 2012

Sau lễ Tạ Ơn

Gõ cái tựa sau lễ Tạ Ơn, chẳng phải tôi có điều gì hay ho để kể, vì tôi không đi shopping Black Friday bao giờ, tôi không có con gái nên cũng ít bận tâm chuyện mua bán sắm sửa, bây giờ già rồi, lắm lúc tôi nhìn mình sao độ rày mình ăn mặc "xuống cấp" dữ, chân lúc nào cũng xỏ vào đôi dép lẹp xẹp để đi cho chắc ăn, dù giày dép ở nhà cứ xếp hàng chào.  
Gõ chỉ để "thông báo" nếu bạn đọc thấy lâu tôi không gõ gì nữa là vì tôi rất ư bận rộn, chẳng qua tôi còn một tủ sách chưa đọc, cái TV mới sau một thời gian không xem TV, bây giờ tôi phải "khám phá" tất cả các TV app để khỏi phụ lòng con trai mua cho.  Và cũng vì cuối tuần qua, dù đã năn nỉ con đừng mua gì cho mẹ, vậy mà một ông con đưa cho mẹ cái Nexus 7, còn ông con khác đưa ipad4 cho tôi, khiến tôi phải sang nhượng cái Galaxy tab cho cô em, chỉ giữ lại cái Xoom để check email trong sở.  Thế là trong những ngày sắp tới tôi sẽ rất bận rộn với mấy cái Android tab và ipad, và để khỏi phí thì giờ tôi slàm nhiệm vụ "bà vú" nghiên cứu mấy cái app cho trẻ con cho thằng cháu của tôi.  Thế nhé, mời bạn đọc bài của Hoàng Nhất Phương về người phụ nữ Nga Anna Karenina, người mà tôi có cuốn sách để trong tủ ... vẫn chưa đọc.

Thứ Tư, 21 tháng 11, 2012

Tạ ơn ai

Đầu tuần đang bon bon trên đường, đàng sau xe chất một lô nồi niêu xoong chảo tôi đi về hướng Nam, bạn tôi gọi hỏi tôi đang ở chợ hay đang bế cháu?  Bạn tôi biết tôi đi làm nhưng thỉnh thoảng "cúp cua" ở nhà bế cháu nên hay trêu tôi. Tự nhiên từ hồi bế cháu tôi khám phá ra đó cũng là một cách giải stress.  Nhưng hôm ấy thì tôi không đi chợ hay bế cháu nhưng quả đúng là tôi chẳng đi làm.  Tôi xin nghỉ luôn một tuần ở nhà loay hoay với mấy cái thực đơn làm gì cho ngày lễ Tạ Ơn.  Vì thế tôi nói với bạn là sắp đến ngày lễ Tạ Ơn rồi, bạn ở xứ khác nên không biết đến ngày lễ lớn nhất trong năm của người Mỹ là vì thế.  Tôi đến Mỹ chỉ hai tháng sau là có lễ Tạ Ơn, cho nên lần đầu nhà thờ cho con gà Tây, tôi chả biết làm gì với nó cho nên chặt ra làm đủ thứ món kho, chiên nhưng nhiều nhất là làm ruốc gà Tây, ăn hoài không hết. Chưa kể họ cho trái Pumpkin tôi cứ ngỡ như trái bí ngô của xứ mình, thấy cái ruột như đu đủ bào, đem ra làm gỏi "đu đủ", tôi không nhớ là hồi đó có ăn được không, nhưng bây giờ không nhớ vị của nó là gì thì chắc là hồi đó đổ đi không ăn được. Còn trái bí thì tôi cho vào nồi hầm từ sáng đên tối không thấy nó nhừ, cứ ngỡ là mình có thể nấu chè đậu xanh ăn cho ... mát, mà mãi cũng không nhừ nên chắc hồi ấy cũng mang đi đổ luôn, vì nếu ăn được tôi đã nhớ mùi vì của nó, tôi vẫn thắc mắc làm sao họ làm cho trái bí ấy nhừ để làm pumpkin pie.À chỉ có mỗi hột của nó thì tôi có nướng thì ăn cũng ok, sau này cũng thấy chợ bán hột pumpkin nướng.

Chuyện xã hội, giáo dục

Buổi tối, cô em gọi tVN sang, cô than thở chuyện thiên hạ, chuyện bán nhà cửa, cô nói:
- Chuyện chị em chấy thì cũng do cô cháu h, gia đình chấy cả thành phố ai cũng kính trọng hai bác mà nay người ta hỏi chị em cũng tranh nhau căn nhà tđường ư? 
Cô bảo cũng tại cô cháu "hỗn", tôi xỏ chơi, con cháu thời XHCN ấy hả, chẳng qua là đoán hđược giáo dục từ môi trường ấy, cô em tôi nói ngay
- Đúng đấy, em chán quá, cả một thế hệ chbiết mắng người lớn, hỗn. 
Không rõ cô em tôi có quá khe khắc khi tuổi trẻ họ lên tiếng phản biện thì cũng bị cho là hỗn không? Nhưng theo lời cô kể hành động của cô cháu họ, thì đúng là không phải.  

Chủ Nhật, 18 tháng 11, 2012

Nguyên tắc bảo mật máy tính khi kết nối mạng internet

Hôm rồi cô em tôi gửi cho tôi địa chỉ email của cậu em ở VN, điạ chỉ có cái đuôi VN tự nhiên làm tôi chán chả muốn gửi thư cho cậu em, bởi vì kinh nghiệm của tôi mỗi lần thư từ tới địa chỉ nào ở Yahoo có cái đuôi vn là y như rằng sau đó tôi nhận một lô thư rác cùng với quảng cáo từ VN, làm như yahoo Việt Nam chỉ có mỗi một việc là đem bán điạ chỉ điện thư của người xử dụng để cho thiên hạ gửi quảng cáo hay sao đó, cho nên tôi không ưa mấy cái điạ chỉ có đuôi vn là vì vậy, viết ra bạn có email có đuôi vn, xin đừng buồn tôi.  Bởi thế tôi lại phải làm cái email khác không có đuôi vn cho cậu em tôi dùng.  Cậu vẫn dùng được từ web của VN như hộp thư của cậu không qua server vn? Nhưng bây giờ đọc bài này chắc tôi phải từ bỏ hết yahoo email cho chắc ăn :-) Bởi vì gmail của tôi không thấy rác mà yahoo thì rác đầy. Khổ thế. 

Thứ Tư, 14 tháng 11, 2012

Hậu bầu bì

Chuyện bầu cử đã qua nhưng hôm nay đọc cái tin này mà không hiểu sao người ta lại quá nhậy cảm về chuyện bầu cử, người đàn bà vì giận chồng không chịu đi bầu để cho ông Obama thắng nên bà lái xe húc ông chồng.  Hết chuyện nói, tình vợ chồng. Làm tôi nhớ lại câu chuyện trước ngày bầu cử, ông bạn gọi tôi nói là bầu cho ai, tôi nói tôi ba phải lắm, lúc bầu cho người này lúc bầu cho đảng kia. Ông nói ông thuộc loại cực đoan, và dĩ nhiên ông không bầu cho tổng thống đương nhiệm.  Ông nói thế từ 4 năm trước và bốn năm sau vẫn không thay đổi ý kiến, chả hiểu sao ông "cứng đầu" đến thế. Ông gọi chắc để thuyết phục một lá phiếu, nhưng gặp cái tính ba phải của tôi nên ông chào thua thôi :-)

Thứ Hai, 12 tháng 11, 2012

Lời khuyên của Dalai Lama

Health
Sức khỏe:

1. Drink plenty of water.
Uống nhiều nước.

2. Eat breakfast like a king, lunch like a prince and dinner like a beggar. -

Ăn sáng như vua, ăn trưa như ông hoàng và ăn tối như kẻ ăn xin.

3. Eat more foods that grow on trees and plants and eat less food that s manufactured in plants. -

Ăn nhiều thức ăn mọc trên cây và ăn ít thức ăn được chế tạo trong nhà máy.

4. Live with the 3 E's -- Energy, Enthusiasm and Empathy. -

Sống với 3 N – Năng lực, Nhiệt thành và Nhân ái

Thứ Năm, 8 tháng 11, 2012

Lá đu đủ khô chữa bệnh ung thư

Lâu nay thỉnh thoảng nhận email nói về công hiệu chữa bệnh ung thư bằng lá đu đủ khô sắc lấy nước uống, trên báo nhạc sĩ Từ Công Phụng cũng bình phục từ bệnh ung thư nhờ cách chữa như sau .
Có bài viết sau có tính khoa học, cho nên post lại đoạn kết vì bài rất dài, ai cần tìm đọc thêm, còn tui để đây lúc cần thì tìm cho ... dễ :-)


Đoạn kết
Cây đu đủ Carica papaya và cây Asimina triloba Pawpaw là hai loài cây hoàn toàn khác biệt. Hai cây này có chung một điểm là được dùng để trị bịnh ung thư với tính cách hô trợ trị liệu cho khoa oncologie ung bướu trong nhiều trường hợp hơn là đơn phương trị liệu.
Vì hai cây không cùng loài cùng giống nên tác dụng của chất dược thảo cũng hoàn toàn khác nhau. Sinh hóa dược thảo của pawpaw có tên gọi là acetogenin có tác dụng ức chế sản xuất ATP của ti lạp thể (mitochondries) trong nội tế bào, mà nếu không có ATP thì tế bào không sống vì thiếu năng lượng. Tế bào ung thư lại cần nhiều năng lượng hơn tế bào bình thường để tồn tại và phát triển. Ở mức giảm thiểu năng lượng nào đó thì tế bào ung thư chết, nhưng tế bào bình thường còn có thể sống.

Bến không chồng

Cú Đỉn (BerlinNguoiViet.de)
Chiếc xe Bus cuối cùng chạy nhặt khách đi làm đêm về muộn, luôn thể nhặt nốt những cơ thể dặt dẹo, liêu xiêu say lướt khướt tay vẫn không rời cái vỏ chai rỗng, thỉnh thoảng theo thói quen vẫn đưa cổ chai lên cái miệng lè nhè, ném về cái tổ ấm của họ. Bữa nay có mỗi mình tôi bước lên chiếc xe rỗng không. Xe chạy qua cái bến mà người Việt Berlin quen gọi một cách vừa thân, vừa xót xa là... "Bến không chồng". Cửa sổ đèn nến đã tắt, chắc mọi người đã đi ngủ hết vì hôm nay là ngày bình thường. Chứ ngày cuối tuần những cửa sổ kia chắc còn sáng đèn, trong phòng chắc chắn có những con bạc cả nam, cả nữ đang sát phạt nhau. Một nỗi buồn khó tả cứ gặm nhấm, day dứt len lỏi trong tôi

Thứ Ba, 6 tháng 11, 2012

Chuyện đôi bờ

Lâu nay tôi ít gõ cái chi trong mấy cái blog, có lắm điều cho mình suy nghĩ, chuyện nước Mỹ đang lên cơn sốt vì cuộc bầu cử Tổng Thống, năm nay tôi phải nhắc cả nhà tôi phải lo bầu cử, ai chưa ghi danh thì tôi bận rộn với cái ipad ghi danh cho cả nhà, hai ông con tôi chả bao giờ chịu ghi danh đi bầu, năm nay tôi phải ghi danh và hai chàng cũng hăng hái bầu rất sớm, riêng đại gia đình tôi thôi cũng thêm tới 6 thành viên mới tham gia bỏ phiếu cho năm nay.  Nhưng mà ai thắng thì cũng phải chờ 4 năm nữa kinh tế Mỹ có ra khỏi tình trạng "trầm mặc" hay không? Theo tôi, ai có làm tổng thống thì việc cũng cứ bay sang nước khác, dân Mỹ sẽ phải tự thay đổi nâng cao trình độ, nguời Mỹ vốn giỏi về quản lý và họ sẽ tiếp tục làm điều đó, quản lý hãng xưởng, quản lý quốc gia hay cả thế giới, nhưng những công việc sản xuất mà không nâng cao tay nghề sự tinh xảo mà nơi khác không thể có thì khó tìm được.  Chỉ xem ngươì Nhật tân tiến thế mà họ vẫn có những người ngồi tỉ mỉ may bằng tay những chiếc dù đặc biệt với loại vải khi xếp lại sẽ giống như cái bắp cải,(vegetabrella)

Chủ Nhật, 4 tháng 11, 2012

Yesterday, nửa người đàn ông, và trứng chiên

Trúc Xanh

Ngày 5 tháng 10, 2012 đánh dấu một sự kiện quan trọng trong lịch sử âm nhạc thế giới, đó là kỷ niệm 50 năm bài hát “Love Me Do”, bài hát đầu tiên của Beatles ra mắt khán giả dưới dạng single (1), khởi đầu cho thành công của họ cho đến khi các thành viên của nhóm nhạc đầy huyền thoại này chia tay nhau vào năm 1970.
Nhưng ca khúc “Yesterday” mới chính là sáng tác được ưa chuộng nhất. (2)

Siêu hình học của Yoga

Hamvas Béla
Nguyễn Hồng Nhung chuyển ngữ
(Trích tiểu luận triết học: Scientia sacra)
1.
Ở châu Âu người ta cho rằng từ yoga có liên quan đến từ Latin jugum, như vậy liên quan đến iga. Theo đó, yoga có nghĩa là đảm nhận một gánh nặng như thế nào đấy. Xét mặt ý nghĩa cũng như triết học, dịch như vậy đều cực kỳ sai lầm. Trong tiếng Sanscrit yoga không gần với từ jugum (iga) mà gần với từ junger (buộc), không mang nghĩa đảm nhận một nhiệm vụ mà là sự thống nhất. Vài tổ hợp từ, như szam-yoga, hoặc dukha-yoga có thể nói rõ hơn ý nghĩa của từ này. Yoga như một sự thống nhất giống như ý nghĩa của từ Hy lạp henósiz, hoặc Latin unio.

Chủ đề

Góp Nhặt

Blog Anh

Lưu trữ Blog