Hôm qua post bài thơ của nhà thơ Đỗ Trung Quân, chẳng qua cũng vì tấm hình mấy cậu thanh niên mặt mũi sáng sủa lại khóc oà vì "thần tượng" của họ, thấy ngộ nghĩnh, nghĩ lại thời mình có bao giờ thấy mấy bạn nam hay những thanh niên nào khóc đứng khóc ngồi thế đâu, dĩ nhiên không phải chê đàn ông khóc, mà họ cần phải được biểu lộ xúc cảm của họ, không nên như các cụ ngày xưa cứ bảo "con trai không được khóc", nhưng thâm tâm mình nếu còn trẻ thời này mà thấy thanh niên, đàn ông nào khóc chắc mình chỉ muốn thấy họ khóc riêng với mình, chứ không khóc cái kiểu như trong tấm hình, khóc thế thì "đụng hàng" với con gái mất thôi.
Đêm hỏa châu (Flares At Night) - Vinh Sử + Nguyên Thảo (1970)
-
boléroĐèn hỏa châu thắp đỏ từng đêm biên giới xa xôi.Flares, a lantern lit
red every night at the distant border Nhìn đèn gian nan đi hoang tìm kỷ
niệm hôm...
2 ngày trước


