Kể lại sự tích này, tôi xin nhắc bạn đọc nhớ rằng hiện nay trên thế giới và ViệtNamđã xuất hiện Khuất Nguyên thời @. Trung Quốc có Lưu Hiểu Ba, giải Nobel năm 2010. ViệtNam có Cù Huy Hà Vũ mà giáo sư Ngô Bảo Châu phong là hiệp sĩ. Nhưng buồn thay, người hiệp sĩ của thời đại chúng ta hiện vẫn ngồi bóc lịch trong bóng tối lao tù, tính mạng nhiều khi mong manh như treo đầu sợi tóc.
THÁI DOÃN HIỂU
Khuất Nguyên (340-278 TrCN) là nhân vật lỗi lạc thời cổ đại Trung Hoa
cả về cuộc đời, nhân cách và nghệ thuật thơ ca. Ông là danh nhân văn
hóa thế giới (1953).
Tên thật là Bình. Ông là quan đại phu của nước Sở (tỉnh Hồ
Nam). Xuất thân từ dòng dõi vương tộc nhưng đã sa sút từ đời cha, gần
hàng thứ dân. Sử gia Tư Mã Thiên nhận xét “Khuất Nguyên học rộng nhớ nhiều, sáng suốt về chính trị, thông thạo về hiến lệnh”
Ông sớm được vua Sở trọng dụng, cân nhắc lên hàng lương đống của triều
đình (chức Tả tư đồ, dưới Lệnh doãn – Tể tướng). Đối nội, Khuất Nguyên
chủ trương cải cách xã hội bằng những biện pháp nhằm hạn chế đặc quyền
của bọn đại quý tộc, chủ trương “cân nhắc người hiền, trao quyền cho người có tài năng”;
đối ngoại, chủ trương liên Tề chống Tần. Khuất Nguyên bị đả kích kịch
liệt vì điều đó mâu thuẫn với đường lối quyền lợi của bọn đại thần.