Đến chết cười vì cái bác blogger Cua Rận này luận về chuyện cải cách nhất là cải cách giáo dục. Nghĩ thời xưa mình đi học, lớp sáu lớp bẩy học văn chia làm hai phần Kim văn và Cổ văn, học thế nào cũng đâu có "ngố" như trẻ 13 tuổi như Cua Rận kể, cũng hiểu "thiếp" là gì trong văn chương cổ. Làm toán thì cũng hay ho ra phết, có lẽ thời ấy mình không có bị học kiểu toán đánh chém giết nhau để biểu hiện một bài toán nào, nên đầu óc không có mộng mị một cuộc tàn sát nào để chẳng giải ra bài toán, ngày ấy chỉ khổ sở vì đã biết xe cộ máy bay ra làm sao nhưng học vận tốc thì cứ phải tưởng tượng, nói tóm lại thời mình quả là thời bình, học hành êm ả, vừa học vừa chơi, ngày học một buổi, con trai học buổi sáng, con gái học buổi chiều. Cái vụ con gái sao học buổi chiều thì cũng chả hiểu chắc là trường vẫn còn kỳ thị, con gái phải ở nhà cơm nước cho con trai đi học trước hay sao đó, hay là cho con gái đi học muộn để chúng còn ngủ, dậy còn chải đầu chải tóc? Đó là nói đại thế thôi, chứ tớ cũng không có biết nấu cơm cho ai thời ấy. Thời ấy đi học, được thưởng cuối năm, mình còn được chú tài xế vào tận trường vác phần thưởng về nhà hộ nữa cơ mà, ôi sao cái thời con nít ấy, sao oai đến thế.
Có điều bây giờ đọc bài Cải cách của blog Cua Rận, thì ngơ ngác uả sử VN có thời Lí hồi nào sao mình không biết, Lí Bí là ai thì mình không nhớ có học hay không? Nhưng Lý Công Uẩn thì có, nhưng hồi đó viết là Lý, bây giờ bao nhiêu người họ Lý bây giờ bỗng dưng thì Lí cả, như thế họ có phải đi chỉnh lại giấy khai sinh không nhỉ? Chữ với nghĩa. Cứ cải cách mãi có ngày không còn Lý.