Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 25 tháng 5, 2010

Mở tâm

Có người bạn học hỏi thăm rồi chúc cho tôi đọc nhiều thêm, thắc mắc nghĩ bụng không biết ông chúc cho tôi đọc nhiều thêm để làm chi, vì tôi dốt quá cần đọc nhiều thêm? hay đọc thêm để chia cho bạn bè? Điều trước có lẽ đúng chứ điều sau thì không dám....đâu. Nhưng mà đọc bài của Linh Mục Trần Cao Tường có câu "Nếu bạn không mở tâm ra cho người khác thì bác sĩ bắt buộc phải mở tim bạn!”, thì có lẽ cũng cần như thế, gọi là một chút chia xẻ. Dĩ nhiên bài của LM nói về những chuyện mở tâm, mở lòng bác ái cao đẹp hơn đối với nhân loại hay ngay cả muông thú, còn tôi với cái tôi nhỏ nhoi còn nhiều thứ ích kỷ giới hạn chưa làm được cái gì cho ra hồn ra vía gọi là mở tâm, dù biết rằng trái tim là mạch sống của đời người, tim mà không sống thì còn có gì sống. Thế mà lắm lúc nghe bạn bè than thở già ơi là già, thì tự nhiên thấy tim mình cũng già nốt, mà tim già rồi thì mang cho cũng không ai lượm dùm chứ nói chi tặng. Đâu có còn cái kiểu mà ngày xưa có thiên hạ cứ ca cải lương với nhau là "tình cho không biếu không".

Mà thôi sáng sớm gõ linh tinh, coi vậy chứ không phải vậy, chữ tâm và con tim tuy một mà hai, khác xa lắm đấy, tôi diễn Nôm có hơi lạc đề rồi đó, xin tha lỗi nhé, vấn đề là sống làm sao chúng ta không phải mổ tim, chứ không phải điều tôi bình....loạn ở đây đâu nhé. Dù chọn lựa thế nào tôi tin cuộc sống của chúng ta cũng sẽ khỏe mạnh thôi , nếu không đã chẳng có câu của ai thường nói "young at heart"

Thứ Sáu, 21 tháng 5, 2010

Nàng Dâu Mỹ Viết Về Món Ăn Việt

Đọc bài báo sau chắc sẽ phải thâu lại, gửi đi cho mấy cô bạn gái VN rất "Mỹ"  xem các cô ấy nghĩ ra làm sao, chả lẽ xúi con thôi mai mốt con kiếm cô vợ Mỹ thế này thì con khỏi đói :-) khỏi phải dắt vợ đi nhà hàng ăn suốt ngày.  Bà mẹ nào có con trai thì chắc cũng chỉ lo mỗi có một chuyện thôi là lo con đói, sáng ra mà gọi cho con 1 giờ trưa, chưa ăn sáng, chưa ăn trưa và sửa soạn dắt bạn gái đi ăn thì có ngao ngán không cơ chứ :-)


Nàng Dâu Mỹ Viết Về Món Ăn Việt

Tác giả: Tammy DeWitt Le
Người dịch: Bác sĩ Lê Văn Lân
Bài số 2891-28191-vb7051510

Lần đầu tiên, giải thưởng Viết Về Nước Mỹ có sự tham dự của một tác giả người Mỹ: Tammy Dewitt Le, cô gái 28 tuổi tóc vàng mắt xanh, có chồng Việt Nam, hiện ở Austin. Bài viết bằng Anh ngữ, nhưng đề tài là món ăn Việt Nam và văn hoá ẩm thực Việt Nam. Cả hai bài viết được bố chồng của tác giả là Bác sĩ Lê Văn Lân dịch sang Việt ngữ. Sau đây là lời giới thiệu của dịch giả: Gia đình Việt Mỹ trẻ trung này đang hưởng niềm hạnh phúc “hòa hợp trọn vẹn”, đó là cô vợ người Mỹ Tammy rất thích ăn nước mắm - món nước chấm quốc hồn quốc túy của Việt nam.
Tammy đã học cách làm cơm thịt nướng, bánh cuốn, bánh xèo và nhất là món cá kho tộ. Món nào Tammy cũng ăn, ăn một cách say mê tận tình, không giữ kẽ lấy lệ mà nhai nuốt tưng bừng hả hê từng đầu đến cuối bữa.
Dù là được nuôi dưỡng trong thế hệ Hamburger làm sẵn của Hoa kỳ, Tammy học được quan niệm Á Đông về chuyện nấu ăn là một nghệ thuật phục vụ bằng tấm lòng yêu thương của người vợ, người mẹ dành cho những người thân trong gia đình.
Nhìn đứa con gái đầu lòng lai hai giòng máu Việt Mỹ mới thôi nôi, Tammy nói là cô ao ước rằng con mình sau này sẽ đóng vai trò một trong những sứ giả tương lai nối nhịp cầu thông cảm giao lưu về văn hóa, ngôn ngữ của hai dân tộc. Duyên tình khởi đầu chính là chai nước mắm Việt Nam


***


Tác giả Tammy DeWitt Le và chai nước mắm Việt Nam.

*

Khi tôi khởi sự dùng nước mắm - fish sauce - trong hầu như bất cứ và mọi thứ món ăn, tôi biết rằng tôi bắt đầu trân quí lối nấu bếp của dân Việt Nam rồi đó. Cái món gia vị đậm đà tuyệt hảo này đã cung hiến cho thực phẩm một mùi vị ngon ngọt và mặn mòi, khiến ta một khi ghiền nó rồi, thựcï khó mà bỏ quên nó khi nấu ăn. Thịt, cá, rau cỏ ...hầu như tuốt luốt mọi thứ chỉ cần rẩy chút nước mắm đều ngon trội hơn lên. Nhiều người thường khuyến cáo tôi chớ kê mũi ngửi hay tệ hơn là rây vãi nó ra ( Tôi đã từng kinh nghiệm cái nỗi khổ này khi tôi đánh vỡ tung tóe cả chai nước mắm trên sàn bếp, làm cho mùi hôi khắm lừng lên cả mấy ngày sau tẩy không hết.)
Câu chuyện tôi kể sau đây cho quí bạn biết tôi đã hâm mộ món nước mắm thế nào và cái điều tôi kỳ vọng minh chứng hơn cả là lý do làm sao một cô gái Mỹ cao lớn, mắt xanh như tôi lại trân quí và trọng vọng thức ăn và văn hóa Việt Nam. [Tác giả đang cầm chai nước mắm trình bày]

Kinh nghiệm đầu lưỡi của tôi với thức ăn Việt là món súp bò phổ biến của Việt nam - mệnh danh thông thường là Phở. Tôi được một cô bạn thân người Việt làm cùng sở đưa tới tiệm phở Công lý. Bạn tôi đã kỹ lưỡng dạy một điều quan trọng là muốn ăn “Phở “ngon thì phải tìm đến một nơi chuyên môn nấu phở. Bước vào tiệm này, tôi vẫn còn nhớ dai đẳng cái mùi thơm nồng của nước dùng phở nấu với đại hồi và các mùi rau thơm tươi. Cái mùi này nực nồng khiến bạn thực sự phải thay áo mình mặc sau khi ăn Phở vì y trang của mình quả tình đã ướp tràn trề với đủ thứ hương thơm. Thế là chúng tôi ngồi xuống và gọi món ăn trong khi tôi lắng nghe thích thú cô bạn tôi líu lo trao đổi bằng tiếng Việt gọi “ một tô Phở tái lớn” giá chỉ có $ 4.95 thôi. Khi phở dọn ra, tôi hơi kinh hãi thấy thịt bò tươi sống nằm vắt vẻo trên miệng tô khiến tôi hoảng hốt ngó về phía cô bạn. (Tôi vẫn tự hào mình chút ít đảm lược trong chuyện nếm món ăn , nhưng không ngờ rằng mình sẽ ăn thịt bò còn sống nhăn!). Cô bạn bèn trấn an tôi bằng cách nhúng thịt bò của mình trong tô phở nóng, làm cho nó chín ngay tức khắc. Giây phút chân lý quả đã đến, nên tôi xúc ngay một muỗng đầy nào giá sống, nào thịt bò, nào bánh phở, nào nước dùng và nếm cái món súp cổ truyền của Việt Nam. Mùi vị nói giản dị là ngon tuyệt và kể từ đây tôi là một đệ tử hâm mộ Phở. Kinh nghiệm này cũng dạy tôi cái điều mà tôi gọi là “ ba căn bản” cho thức ăn Việt Nam: 1) Rẻ 2) Ngon 3) Nhiều.
Có lẽ cái chuyến du hành vỡ lòng này vào địa khu của Phở đã dọn đường đắp lối cho tôi lấy chồng là một thanh niên Việt Nam. Tôi thực tình nói không hẳn chắc, nhưng tôi biết rằng Thái chồng tôi là Đấng Phu Quân xứng đáng cho tôi. Kết hôn với chàng ta đã khiến tôi như có một giấy thông hành độc nhất vô nhị vào cái lãnh thổ mênh mông và muôn hình sắc của thực phẩm và văn hóa của nước Việt Nam. Cái viễn kiến của chàng đã chỉ dạy cho tôi làm sao yêu mến cái tinh thần về một quốc gia của con người bất khuất và học hỏi càng lúc càng tăng về mối duyên tình thắm thiết của họ về chuyện thực phẩm. Từ Bánh Cuốn cho tới Bò Nhúng Dấm và Cá Kho Tộ, bao nhiêu món ăn yêu chuộng của tôi bây giờ là món Việt Nam. Dù tôi là người Mỹ, gia đình của chúng tôi là gia đình Việt Nam. Nhà tôi bây giờ đã ngửi thấy cái mùi cơm nấu chín đặc thù cho một mái nhà Á Đông và ít khi mà chúng tôi không trữ trong nhà một bao gạo thơm hảo hạng kếch xù và Nước Mắm. Và đương nhiên chúng tôi không mang giầy dép đi trong nhà và có rất nhiều đũa. Ngay cả con chó chúng tôi nuôi cũng có khuynh hướng Việt Nam, và thường đớp ngồm ngoàm nhanh như chớp những thức ăn thừa đã được nấu với nước mắm.
Một đôi dịp cần quyết định đi ăn tiệm, thì cái lựa chọn của chồng tôi luôn luôn vẫn thế: “ Nếu để tùy anh chọn, thì em thừa biết rằng anh thích Việt Nam!” Những dịp thường xuyên đi ăn những tiệm Việt Nam đã lưu lại cho tôi cảm tưởng ghiền vài món căn bản của kiểu nấu nướng Việt Nam: thịt heo, giá sống, rau thơm tươi và dĩ nhiên là nước mắm! Và ít lâu sau, tôi nghiệm rằng đối với tôi, thưởng thức thực phẩm quả là chưa đã, tôi muốn tự tay tôi có thể làm chúng để ăn sốt dẻo. Mặc dù chồng tôi đôi lúc cũng chịu ăn món burger Mỹ, nhưng trái tim, bao tử và kỷ niệm ấu thời của anh ấy đã kết chặt với thức ăn Việt Nam. Do đó, tôi mơ ước trở thành một tay nấu thuần thục về bếp Việt nam.
Tôi đã cẩn thận khai thủ với món Cơm Thịt nướng, kể ra khá ngon ( ấy cũng nhờ nước mắm thôi). Rồi tôi tiến lên Cá Kho Tộ, món này đã khiến tôi phải thử đi thử lại dăm lần mới thắng nước mầu cho đúng mức. Ít lâu sau, tôi cảm thấy sẵn sàng để chạy những dặm đường dài xa hơn: làm Bánh Xèo! Tôi hoạch định một bữa ăn tối thịnh soạn cho gia đình nhạc gia tôi gồm ông cha chồng, mẹ chồng, chị chồng và em chồng (mục đích là nhắm coi mọi người thấy tôi thành công hay thất bại). Đúng là căng thẳng biết bao, nhưng tôi cảm thấy tôi có thể ganh đua. Trong khi tôi đứng bên bếp lò mướt mồ hôi và tinh thần căng thẳng, xoay trở luôn tay đổ món bột quậy màu vàng, tôi cẩn thận liếc mắt nhìn trộm những người khách trong khi họ ăn và hỏi: “ Bây giờ tôi đủ tư cách làm dân Việt chưa?” Ông cha chồng nhìn tôi cười rạng rỡ trong miệng còn nhồm nhoàm nhai Bánh Xèo và tuyên bố: “Ồ, Đủ quá đi thôi !” Đây là giây phút tưởng thưởng cho tôi, nó luôn thôi thúc tôi hưởng thụ và kiện toàn cách nấu nướng Việt Nam.
Các bạn có thể tự hỏi tại sao tôi, một người Mỹ, lại hân hoan ôm món ăn Việt vào lòng. Một trong những lý do chính là tôi phải ý thức để thấu hiểu cái ý nghĩa rộng lớn hơn của thực phẩm trong văn hóa Việt Nam. Mỗi khi mẹ chồng tôi mời chúng tôi lại ăn cơm, đó là một dịp họp mặt xã hội. Chúng tôi quây quần quanh bàn ăn, uống rượu và trao đổi những chuyện trò, món ăn hầu như trở thành thứ yếu đối với thời khắc sum họp gia đình. Lớn lên trong truyền thống ăn Hamburger làm sẵn, tôi luôn luôn trân quí món ăn tươi ngon được chế biến từ không nhiều vật liệu với hương thơm bổ khỏe của các thứ rau tươi!
Cũng ngộ thay lối ăn theo Việt Nam, nghĩa là món ăn dọn trên bàn vô số kể (chẳng tốt gì cho vòng eo đó) và mặc bạn tùy thích gắp cho mình. Hầu như không nghe họ nói ăn theo kiểu Mỹ là dọn ra cho mỗi dĩa thực khách những phần chia cố định của mỗi món ăn. Tôi vẫn không hiểu nổi làm sao những người thân Việt Nam của tôi thân hình vẫn thon gọn mặc dù tôi từng chứng kiến những buổi ăn nhậu no tuyệt đối cành hông. Một điều tương phản mà tôi thực sự nhận xét giữa cách ăn của dân Mỹ và dân Việt là cảm tưởng của họ về chuyện ăn. Dân Mỹ thường rất bị ám ảnh và lo âu về chuyện ăn. Họ ăn những món họ hưởng thụ, tuy nhiên họ lại tuồng như hối hận vì ăn. Dân Mỹ yêu món ăn fast food, tuy nhiên lại đồng thời lên án nó. Dân Việt thì lại thoải mái hơn rất nhiều và thực sự hưởng thụ chuyện ăn, dù là thức ăn béo bổ hay không. Tôi thích cái thái độ lành mạnh này về thức ăn.
Sự dinh dưỡng của món ăn Việt cũng là một lý do khác mà tôi thích nó. Trong khi món ăn Mỹ tiêu biểu thường nặng, béo và ít khi chứa rau xanh, món ăn Việt thì lại quân bình nhiều hơn về mặt dinh dưỡng. Xin chớ cho tôi nói sai, dân Việt thích món thịt bò, và chả giò của họ cùng mỡ heo, nhưng những món này được quân bình hóa với một vài dĩa cơm và hầu như luôn luôn với ít nhiều lê ghim và rau xanh.
Bây giờ thì tôi cảm thấy làm chủ được tài nấu ăn Việt, chặng đường kế tiếp là ngôn ngữ. Tôi phải chấp nhận rằng đôi lúc tôi cảm thấy bị gạt một bên khi mọi người nói tiếng Việt (dù rằng người chồng yêu quí tôi luôn luôn mau lẹ phiên dịch cho tôi). Chúng tôi đôi lúc nói về sự sống ở Việt Nam, điều nay tôi rất thích . Đây chính là phương cách duy nhất mà tôi cảm thấy tôi thực sự có thể học ngôn ngữ. Và tôi chắc chắn tôi sẽ học thêm vài mánh khóe nấu ăn từ dân địa phương.
Trong khi tôi ngắm Alexandra, đứa con gái mới thôi nôi của chúng tôi, mỗi ngày mỗi lớn, tôi cảm thấy nó thực sự có phước. Nó được cha mẹ nó thương, và càng đặc biệt hơn, nó đã thoát thai từ hai văn hóa: Hoa kỳ và Việt Nam. Cũng như nét vẻ của chồng tôi và tôi đã được trộn lẫn giao hòa trên khuôn mặt xinh đẹp của nó, nó sẽ kính yêu cả hai ngôn ngữ, cả hai lối ẩm thực, cả hai văn hóa, cả hai dân tộc. Và một ngày nào đó, chính tôi se cố gắng dậy nó làm Bánh Xèo.

TAMMY DeWITT LÊ

Thứ Ba, 18 tháng 5, 2010

Chẩn đóan bệnh?

Những chẩn đóan sau đây là do nhận từ điện thư gửi đến cho nên post vào đây để cả nhà cùng tham khảo, chỉ mong rằng mấy ông bạn bác sĩ sẽ không mắng cho, là làm vậy rồi mấy ông ... bị thất nghiệp, mà thôi tới một lúc nào cũng phải cho bác sĩ nghỉ hưu chứ phải không? Vả lại bệnh nhân biết ti ti có vào bác sĩ hỏi "sao đau ở đâu, bệnh gì ?" thì còn biết đường mà trả lời chứ đúng không nào? 


Các vụ đau đớn hay bệnh tật thông thường rất có thể là chẳng có gì quan trọng… nhưng đôi khi lại vô cùng nghiêm trọng. Vì vậy chúng ta cẩn phải cẩn thận cân nhắc những gì phải làm mỗi khi sự việc xẩy ra cho chúng ta.


1- Khi không (bỗng nhiên) thấy tức thở

Lý do: có thể là do nghẽn mạch phổi(pulmonary embolus).
Nhận xét: Cảm thấy khó thở sau khi tập thể dục hay đang ngồi có thể là do vận động hay do ưu tư lo lắng. Nhưng nếu đột nhiên bị khó thở có thể là do chứng nghẽn mạch phổi do cục đông máu làm nghẹt mạch máu trong phổi. Bệnh này có thể nguy hiểm tới tính mạng. Một lý do khác là tim lên cơn đau hoặc trụy tim. Cả hai tình huống trên đều làm cho bệnh nhân thở gấp hay khó chịu hoặc cảm thấy thiếu không khí . Cẩn đưa bệnh nhân đi cấp cứu.

2- Tim đập rộn trong khi đang ngồi yên
Lý do: có thể là do lên cơn đau tim (heart attack).
Nhận xét: Đánh trống ngực (palpitations) có thể chỉ là vì ưu tư lo lắng, nhưng cũng có thể là dấu hiệu của cơn đau tim hay chứng loạn nhịp tim (arrhythmia) .Nên liên lạc với bác sĩ ngay.

3- Choáng váng chóng mặt khi ra khỏi giường
Lý do: có thể là do huyết áp thấp.
Nhận xét: Chóng mặt vào buổi sáng được gọi là "huyết áp thế đứng thấp" (orthostatic hypotension) gây ra bởi sự loại nước (dehydration) , bệnh tiểu đường, bệnh Parkinson, bệnh trụy tim, hay thuốc men bao gồm cả thuốc lợi tiểu và thuốc huyết áp. Một lý do khác có thể là chứng "chóng mặt tư thế nhẹ " (benign positional vertigo) gây ra bởi sự xáo trộn của các bộ phận cân bằng của tai trong. Nên đi gặp bác sĩ để chẩn đoán.

4- Nước tiểu rò rỉ
Lý do: có thể là do chứng són đái (urinary incontinence) mà nguyên nhân không phải vì lão hoá, nhiểm khuẩn đường tiểu (urinary tract infection-UTI) , bệnh tiền liệt tuyến, dây thẩn kinh bị ép. hoặc tiểu đường
Nhận xét: đi gặp bác sĩ để chẩn đóan

5- Đầu đau như búa bổ
Lý do: có thể là do xuất huyết não
Nhận xét: Trong phần lớn trường hợp đó là triệu chứng của chứng nhức nửa đầu (migraine) chỉ cần uống thuốc giảm đau và nghỉ ngơi là hết. Nhưng một vài trường hợp hiếm xẩy ra là chứng nhức đầu có thể là dấu hiệu có khối u hay xuất huyết trong não. Cẩn đặc biệt chú ý là khi bị đau nhiều nửa bên đầu một cách đột ngột và kéo dài mà lại kèm theo buồn nôn, ói mửa, và chảy nước mắt. Trong trường hợp sau này phải đi bệnh viện gấp.

6- Mắt bị sưng vù
Lý do: có thể là do viêm dây thần kinh mắt (optic neuritis).
Nhận xét: Dây thần kinh mắt có thể bị nhiễm khuẩn hay bị dị ứng. Nếu chữa sớm thì không hại gì cho mắt vì vậy cần đi bác sĩ khẩn cấp.

7- Tai đau và mắt nhìn thấy hai hình (song thị)
Lý do: có thể do tai giữa bị nhiễm khuẩ
Nhận xét: Bệnh có thể trở thành nghiêm trọng bất ngờ vì vậy cần đi bác sĩ cấp thời nếu chứng đau không dứt và/hoặc có bị thêm chóng mặt lảo đảo, nhức đầu, ói mửa, song thị, nửa ngủ nửa thức, cổ cứng đơ, sưng ở sau tai, sốt nhiều và liệt mặt.

8- Tự nhiên giảm sút ký
Lý do: có thể là do ung thư.
Nhận xét: Nếu ăn uống vẫn bình thường như cũ mà đột nhiên bị sút cân thì có thể là bị bệnh ác tính. Một nguyên nhân khác cũng có thể là do sự bất bình thường nội tiết (endocrinic abnormality) như bệnh tuyến giáp trạng (thyroid disorder), trầm cảm hay tiểu đường. Nên đi gặp bác sĩ ngay để chẩn đoán.

9- Đột nhiên đau háng
Lý do: có thể là do tinh hoàn bị xoắn
Nhận xét: Đây là một khuyết tật bẩm sinh khá thông thường. Ống dẫn tinh trùng bị xoắn làm máu không chạy tới tinh hoàn. Cơn đau cũng giống như bị đá vào háng. Đôi khi ngoài cơn đau còn thấy bị sưng nữa. Trong vòng 4 hay 6 tiếng thì còn cứu đươc, chứ trễ từ 12 đến 24 tiếng thì coi như phải cắt bỏ. Một nguyên nhân khác có thể là nhiểm khuẩn mào tinh hoàn (epididymis) tức là bộ phận trữ tinh trùng. Trong trường hợp này có thể dùng trụ sinh để chữa trị.

10 - Đau nhói gan bàn chân
Lý do: có thể là do bệnh thần kinh (neuropathy) .
Nhận xét: Đau nhói cứ tái phát ở bất cứ chỗ nào trên cơ thể có thể là do sự nén ép dây thần kinh, tăng thông khí phổi (hyperventilation) hoặc bệnh thần kinh. Liên lạc với bác sĩ càng sớm càng tốt.

11- Vết thâm tím mãi không tan
Điều gì xẩy ra: bệnh tiểu đường.
Nhận xét: Vết đứt hay thâm tím chậm lành có thể là dấu hiệu của bệnh tiểu đường (dấu hiệu khác gồm có da bị ngứa hoặc đau nhói bàn tay hay bàn chân). Nên tìm cách giảm cân (giảm 10 phẩn trăm trọng lượng ảnh hưởng đáng kể lên mức đường trong máu), tập thể dục và coi chừng thói quen ăn uống.

12 - Răng đau buốt khi ăn Sô-cô-la
Điều gì sẽ xẩy ra: viêm lợi.
Nhận xét: Một trong những dấu hiệu đầu tiên của sâu răng là nhạy cảm với đồ ngọt. Dấu hiệu đầu tiên khác là răng mất mầu và có mùi khi cà răng. Kỹ thuật laser có thể phát hiện sớm các ổ răng sâu và tiêu diệt các vi khuẩn trước khi làm sâu răng.

13 - Vòng eo rộng 42 inch
Điều gì sẽ xẩy ra: bất lực.
Nhận xét: Có thể bây giờ chưa có vấn đề nhưng trong tương lai bạn có thể bị loạn năng cường dương (erectile disfunction) . Nguyên do là vì khi đàn ông quá mập các động mạch thường hay bị nghẹt nên dòng máu không đủ làm cho cương. Hãy tập thể dục đều cho đến khi eo thon lại, thắt vừa dây lưng 34 inch.

14 - Mắt thoáng không thấy gì - chỉ trong một giây
Lý do: có thể là do đột quỵ (stroke).
Nhận xét: Các yếu tố rủi ro chính của đột quỵ là cao huyết áp (trên 140/90) và cholesterol toàn phần cao hơn 200. Bị tê một bên người và tạm thời hai mắt không nhìn thấy gì là những dấu hiệu đáng chú ý nhất. Đột nhiên bị tê, nói liú lưỡi, hay mất thăng bằng có thể là bẳng chứng của một cơn đột quỵ nhẹ gọi là đột quỵ thiếu máu cục bộ đoản kỳ (transient ischemic attack- TIA). Đột quỵ nhẹ này thường báo trước một đột quỵ thật sự nên khi có triệu chứng của TIA thì phải gặp bác sĩ ngay.

15 - Có cảm giác như bị ợ nóng (heartburn)
Lý do: có thể là do chứng đau thắt (angina).
Nhận xét: Đau ngực cả hàng giờ, lúc có lúc không, được bác sĩ gọi là "hội chứng mạch vành không ổn định" (unstable coronary syndrome). Nguyên nhân là vì các cục đông máu đươc tạo thành bên trong thành động mạch vành ngay tại chỗ mảng (plaque) bị bể vỡ. Khoảng 50 phẩn trăm những người có hội chứng trên đây sẽ bị lên cơn đau tim trong vòng 6 tháng sau. Mỗi khi thấy đau thắt ngực, cần phải đi bệnh viện.

16 - Đau lưng nhiều
Lý do: có thể là do chứng phình mạch (aneurysm).
Nhận xét: Đau cũng tương tự như vừa dọn dep xong tủ quẩn áo bề bộn. Thế nhưng chườm nóng, nghỉ ngơi, uống thuốc giảm đau thông thường lại không khỏi. Nếu không phải vì tập thể dục thì đau lưng bất chợt như vậy có thể là dấu hiệu của chứng phình mạch. Chứng đau này chỉ hết khi động mạch chủ bị bể. Một nguyên nhân khác của chứng đau lưng này - kém phần nguy hiểm hơn - là sạn thận. Bác sĩ cho chụp CT scan để xác định vị trí và hình dạng của chỗ mạch phình, sau đó cho uống thuốc huyết áp hay giải phẫu ghép nối nhân tạo.

17- Ngồi lâu trên ghế không yên
Lý do : có thể do các cơ lưng bị căng thẳng.
Nhận xét : Nếu cứ phải thay đổi vị thế ngồi luôn tức là có dấu hiệu các cơ lưng bị căng thẳng và điều này có thể dẫn đến đau lưng dưới. Cẩn phải lựa chọn ghế ngồi cho thoải mái, sao cho đầu ở vị trí ngay đối với cột sống để giảm tối thiểu sức căng thẳng trên cổ, vai và lưng dưới.

18 - Bạn mới biết thân phụ bị cao huyết áp
Điều gì sẽ xẩy ra: bạn cũng sẽ bị cao huyết áp luôn.
Nhận xét: Vì bệnh cao huyết áp vừa phải không có dấu hiệu bên ngoài nên cẩn phải đo huyếp áp mỗi năm một lần, nhất là nếu trong gia đình có tiền sử bị cao huyết áp. Nghiên cứu cho thấy là những người bị căng thẳng tinh thần vì cha mẹ mắc bệnh cao huyết áp cũng có nhiểu rủi ro bị bệnh này luôn. Nếu số đo huyết áp cao hơn 140/90, bạn nên tập thể dục nhiều hơn, tìm cách sụt cân, giảm sodium trong chế độ ăn uống, ăn loại cá tốt cho tim, uống nhiều vitamin C.

19 - Tay bị run khi tập thể dục
Lý do: có thể là do cơ bắp bị mỏi mệt.
Nhận xét: Nếu bạn đã bỏ tập cả nhiều tháng thì cơ bắp bị run có thể là vì mệt mỏi. Vì vậy khi mới tập trở lại bạn nên tập vừa phải, đừng tập quá mệt. Bạn hãy ngưng tập khi cảm thấy các cơ bắp bắt đầu run.

20 - Trong bàn tiệc bạn thấy mọi thứ đều quay cuồng
Lý do: do bạn đã quá chén.
Nhận xét: Rượu làm suy yếu hệ thần kinh trung ương. Vì vậy nếu bạn uống quá nhiều, tất cả những gì trong cơ thể có liên quan tới hệ này sẽ đều bị suy yếu: trí phán đoán, khí sắc, khả năng phối hợp và quân bình, sự nhạy cảm với đau đớn, khả năng sinh dục… Bạn nên tránh đừng uống rươu nhiều. Bạn nên nhớ là nếu nồng độ rượu trong máu hơn 0.06 phần trăm là trên pháp lý bạn đã bị coi như là say rượu.

21- Đau dai dẳng ở bàn chân và cẳng chân
Lý do: nhiều triển vọng là do gẫy xương vì sức nén (stress fracture).
Nhận xét: Cũng giống như các mô khác trong cơ thể, xương tự tái tạo. Nhưng nếu bạn tập thể dục quá mạnh, xương không có cơ hội để lành trở lại nên một vết gẫy vì sức nén (stress fracture) sẽ có thể xuất hiện. Vì thế mu bàn chân và phiá trước cẳng chân sẽ đau dai dẳng. Bạn càng tập thể dục thì càng đau và ngay cả khi ngưng nghỉ cũng đau. Uống thuốc ibuprofen hay paracetamol không ăn thua gì. Thuốc mầu phóng xạ cho thấy chỗ xương gẫy qua hình chụp tia X, và bác sĩ sẽ bắt bạn phải nghỉ tập cho đến khi xương lành. Trường hợp xấu nhất là bạn phải bó bột vài tuần.

22 - Đau như cắt ở bụng
Lý do: Vì vùng giữa xương sườn và háng có kẹt đầy các bộ phận nên đau có thể là triệu chứng hoặc của viêm ruột thừa, viêm tụy tạng hoặc của túi mật bị sưng. Cả ba trường hợp đểu có cùng một nguyên nhân : vì một lý do nào đó các bộ phận này đã bị nhiễm khuẩn nguy hại đến tính mạng.
Nhận xét : Nếu để bộ phận nói trên bể vỡ ra thì bệnh nhân có thể bị chết, vì vậy cẩn đi bệnh viện cấp thời.

23- Cẳng chân bị đau và sưng to
Lý do: có thể là do chứng huyết khối tĩnh mạch sâu (deep vein thrombosis –DVT).
Nhận xét: Chỉ cẩn ngổi một chỗ liền chừng 6 tiếng hay hơn là máu sẽ tụ ở cẳng chân dưới tạo thành cục đông máu (gọi là chứng huyết khối tĩnh mach sâu). Cục đông máu đủ lớn sẽ làm nghẹt tĩnh mạch bắp chân gây đau và sưng. Xoa cẳng chân là điểu đầu tiên bạn sẽ làm nhưng cũng là điều tệ hại nhất vì cục đông máu lớn có thể chạy ngược lên phổi, điều nầy gây nguy hiểm đến tính mạng của bạn. Muốn chụp hình tia X để định bệnh DVT bác sĩ phải chích chất mẩu vào tĩnh mach. Bác sĩ sẽ cho thuốc làm tan cục đông máu hoặc đặt cái lọc vào tĩnh mạch để chặn cục đông máu không cho chạy lên phổi.

24 - Tiểu tiện bị đau
Lý do: có thể là do ung thư bàng quang (bọng đái).
Nhận xét: Rặn tiểu là cả một cực hình và nước tiểu lại có màu rỉ sắt. Đau và máu trong nước tiểu là hai triệu chứng của ung thư bàng quang. Hút thuốc là yếu tố rủi ro bị bệnh lớn nhất. Nếu khám phá sớm bệnh có 90 phẩn trăm triển vọng được chữa khỏi. Nhiễm khuẩn bàng quang cũng có cùng các triệu chứng như trên

(Theo "24 warning signs you cannot afford to ignore").

Thứ Bảy, 15 tháng 5, 2010

Giọng ca một thời của tuổi học trò

Tự nhiên hôm nay ngồi nhớ ngày xưa, nhớ sân trường nhớ giọng hát của một thời theo tuổi trẻ chúng tôi trên sân trường, ngày ấy nghĩ cô chỉ hát cho trẻ con (13 tuổi) nghe :-).
Nhưng khi lớn nghe cho tới bây giờ tôi nghĩ Thái Hiền có giọng hát sang trọng không thay đổi từ bao nhiêu năm nay. 



  1. Tình Khúc cho em Lê Hiếu - Thái Hiền
  2. Tuổi Ngọc 1973  Thái Hiền
  3. Tuổi Mộng Mơ  Thái Hiền
  4. DẠ KHÚC CUỐI - Hoàng Thanh Tâm Thái Hiền
  5. RU ĐỜI CHỈ LÀ MƠ QUA (Hoàng Thanh Tâm) Thái Hiền

Thứ Tư, 12 tháng 5, 2010

Sinh nhật của tháng Năm

Tôi không nhớ tôi set up thế nào mà cả mấy hôm nay nửa đêm (chắc là giờ VN) cái phone cũ của tôi lại bật lên nhắc nhở ngày sinh nhật hôm nay của cô bạn học. Và cứ thế tôi lại lẩm bẩm biết rồi khổ lắm... bật lên mãi. Tôi mà không tắt nó thì nó cứ bật sáng lên cho khỏi ngủ luôn. Máy với móc!. Và vì thế mà tôi giật mình tưởng như mới đọc mấy bài thơ ngoại ngữ chúc mừng sinh nhật thế mà đã một năm, chả lẽ lại ca cẩm "ngày tháng như thoi đưa" , con thoi ngày xưa thì có thấm gì trong thời hiện đại này mọi thứ tính bằng Gig, càng lớn càng nhanh càng tốt, cái gì cũng muốn cho nó thật nhanh bởi vì dường như không ai còn có thì giờ làm cái gì nữa, thế nhưng năm tháng có qua đi nhanh, tuổi (thời gian) có vội vàng như cấp số .. nhân thì ai cũng than như bọng, không ai muốn lớn như ngày còn bé nữa, cũng muốn trẻ lại để còn nhẩn nha làm những chuyện chưa làm vì lúc ấy còn lo ... ăn chơi!. Lạ thế đấy, cứ mâu thuẫn với chính mình, có hỏi thăm bạn thì bạn chả biết vô tình hay cố ý nói bằng cái giọng mệt mỏi của một ... cụ già cho mình nghe, làm cho mình cũng thấy già luôn như cụ. Cứ nghĩ loanh quanh như thế, nên tháng Năm này có tới mấy cái sinh nhật nhưng rồi cũng chẳng dám chúc cho ai, kẻo biết đâu bạn lại buồn vì già :-).

Vậy nhé, chúc hết tất cả các bạn có sinh nhật tháng Năm luôn vui vì hình như các bạn có cái số nhàn, sinh giữa mùa học trò sắp nghỉ học, thì các bạn có cả một mùa Hè rong chơi trước khi vào trường.
 
Happy Birtday to you all. (Bạn biết bạn là ai đúng không?)

Ngụy biện

Ngày xưa mẹ dậy uốn lưỡi 7 lần khi nói chuyện, chứ bây giờ sau khi đọc xong Thói ngụy biện ở người Việt, thì phải uốn lưỡi nhớ tới 45 điều để ... khỏi nói luôn :-)
Thế nhé bạn bè mà có thấy tôi im ắng là bởi vì tôi không dám ... ngụy biện nữa :-). Xin chừa !

Thứ Ba, 11 tháng 5, 2010

Hoi Ngo QD2010 Las Vegas

Thân Gởi Đồng Hương, Thân Hữu, Các Anh Chị Liên Trường

Thời gian như thoi đưa. Mới hôm nào nhân dịp Tết Canh Dần, chúng tôi đã gởi đến quý thầy cô, đồng hương và thân hữu lá thư giới thiệu một cách tổng quát chương trình Chương trình Hội Ngộ Đồng Hương, Thân Hữu và Liên Trường Quảng Đà từ ngày 3 đến 6 tháng 9 2010 tại Las Vegas, hôm nay đã là cuối tuần của Ngày Hiền Mẫu (Mother’s Day), có nghĩa chúng ta chỉ còn chưa đầy 4 tháng nữa là đến ngày thực hiện. Nhân dịp này, xin kính chúc quý thầy cô, đồng hương và các bạn một Ngày Lễ Mẹ thật êm đềm, tràn đầy tình thương yêu.
Như đã thưa trong thư trước, với một chương trình công phu với sự góp mặt của cựu thuyền nhân các đảo, cựu học sinh các trường, hội đồng hương Quảng Đà các tiểu bang , rất đông thầy cô, đồng hương và bạn bè từ khắp nơi trên thế giới đã ghi danh và sẽ còn tiếp tục ghi danh tham dự, thời gian bốn tháng có thể không đủ để chu toàn hết mọi chi tiết dành cho ngày hội ngộ
Trong thời gian qua, chúng tôi nhận rất nhiều email, điện thoại từ các thầy cô, thân hữu khắp nơi gởi đến, gọi đến để thăm hỏi, khuyến khích, cổ võ và tự nguyện đóng góp một bàn tay vào chương trình hội ngộ đầy ý nghĩa này. Chúng tôi chân thành cám ơn, lắng nghe và không từ chối bất cứ sự đóng góp nào để làm cho chương trình của chúng ta thêm phong phú.
Sự ghi danh tham gia sớm của quý đồng hương và thân hữu là cách đóng góp hữu hiệu nhất vào chương trình hội ngộ năm nay, vì nhờ đó, nhóm thực hiện có đủ thời gian ước tính và sắp xếp chương trình để tránh những khó khăn vào giờ chót.
Kính thưa quý thầy cô, đồng hương và các bạn.
Nếu lưu ý, quý vị và các bạn sẽ thấy, chương trình hội ngộ năm nay chỉ có nhóm thực hiện mà không có ban tổ chức. Đơn giản bởi vì, ban tổ chức chính là tất cả chúng ta. Niềm vui của thành công sẽ nở trên môi chúng ta và nỗi buồn của thất bại cũng sẽ đặt trên vai của mỗi chúng ta, những người cùng số phận, cùng hoàn cảnh, cùng lớn lên trên một quê hương yêu dấu, cùng ra đi theo tiếng gọi của tự do, và 35 năm, sau bao nhiêu vinh nhục thăng trầm, sao dời vật đổi, vẫn hẹn tìm nhau lần nữa giữa quê người
Để phối hợp việc thực hiện một cách nhịp nhàng một chương trình khá quy mô và phức tạp của ngày Hội Ngộ Đồng Hương, Thân Hữu và Liên Trường Quảng Đà 2010 tại Las Vegas, chúng tôi xin giới thiệu đến quý thầy cô, đồng hương và thân hữu danh sách các bạn trong nhóm thực hiện để quý vị tiện liên lạc khi cần thiết:
Thời gian và địa điểm: Từ ngày 3 đến ngày 6 tháng 9 2010, Lễ Lao Động Mỹ, tại The Orleans, Las Vegas.

Thể thức ghi danh: Vào website: http://www.quangda-dfw.org/ Địa chỉ liên lạc của nhóm thực hiện: Hoi Quang Da DFW, 2603 Dame Brisen dr., Lewisville TX 75056. Phone:214-536-5052
Check goi ve Xin ghi: Hoi Quang Da DFW
Email: QuangDa2010@gmail.com, Vanhao@aol.com
Than men,
TM Nhóm Thực Hiện Ngày Hội Ngộ Đồng Hương, Thân Hữu và Liên Trường Quảng Đà 2010
Hội Quảng Đà DFW & TTGD Nguyễn Hiền ĐN
***************************************************
Đại diện vùng:
Boston và vùng New England
Trần Trung Đạo (TQC/ QD) 781-424-6811 trantrungdao@aol.com
Hiền Yuken (NH) 781-266-8212 yukenhari58@yahoo.com

Washington DC và vùng Đông Bắc
Lê Tống Mộng Hoa (QD) 703-354-0051 tonghome@msn.com
Nguyên Hải Châu (BP/QD) 703-927-1390 chaunmoy@yahoo.com
Phù chí Phát (PCT/QD) 202-285-3832 phat_phu@yahoo.com

Atlanta, GA:
Đỗ Xuân Quang (PCT/QD) 770-220-2499 pro_travel@yahoo.com

Chicago, IL
Bích-Liên Kaldahl (NH) 847- 858-6184 Bich-Lien.Kaldahl@coair.com

Minneapolis
Lương La (QD) 763-315-6610 faifo@yahoo.com

Oklahoma
Tôn Nữ Phuơng Anh (NTH) 405-412-9531

Dallas, TX

Angie Hô Quang (QD) 214-914-4322 angie.hoquang@yahoo.com
Đức Nguyễn (NH/QD) 972-249-5993 chutieudihoang@yahoo.com
Lập Phạm (NH/QD) 469-328-4572 phamthilap@aol.com
Trần Phước Hà (NH/QD) 469-438-8043 haphuoctran@sbcglobal.net
Thanh Thu (NTH/QD) 214-417-1156 ngtdoan@gmail.com
Thương Thương (NTH/QD) 972-910-0002 thuong_nguyen@att.net
Minh Nguyễn (PCT/QD) 469-441-3954 mitinguyen@yahoo.com
Nguyễn Văn Ba (Sao Mai/QD) 817-793-6500 vannguyen3@yahoo.com
Ngô trường Sanh (TCV/QD) 469-688-1784 sanhngo57@hotmail.com

Houston, TX
Cường Nguyễn (NH/LTQD Houston) 832-385-0245 cnguyen999999@gmail.com
Tường Vi (NH) 281-468-4515 vi.t.truong@nasa.gov
Tường Liên (NH) 713-410-9201 lkingston@acornsys.com
Long Lê (PCT/LTQD) 832-541-9068 longle45@gmail.com
Lương Quang Bình (QD Houston) 832-519-1714 quangdahouston@yahoo.com
Bùi Lẽ Nhung (DL/ QD) 713-240-0816 lebui@gbtech.net
Lê Kim Lầu (NTH) 832-860-0664 lekimlau@yahoo.com
Cao hữu Hải (BP) 832-515-4360 ahcao@hotmail.com,
Nhã Nguyễn (TH/QD) 832-816-8956 nhabeo@yahoo.com

Austin/San Antonio
Nguyễn thị Hồng Hạnh(NTH) 210-589-1780 giobui_h2@yahoo.com
Phạm văn Hùng(KT) 210 590 1779 pham_phhung@yahoo.com


Bac Cali
Tôn Nữ Phương Cát(KT/LTBac Cali) 408-892-4229 cat_tonnu@hotmail.com
Thiên Hương (NH) 408-836-0342 kendy_le@yahoo.com
Anh Thy (NH) 408-621-1490 anniedesign03@yahoo.com
Hô Tường Thụy (NH) 408 910 3279 tomtho@yahoo.com
Ngô Tấn Cúc (QD/San Jose) 408-586-9198 ngotancuc@yahoo.com

Nam Cali
Kim Oanh (NH) 714-206-5823 kimoanh07@aol.com
Bui Hồng Vân (PCT) 714-705-5286 bui4546@yahoo.com
Doan Ngoc Da(QD) 714-747-1567
Nguyễn Đăng Nam (PCT) 562-335-8249 nguyendangnam@yahoo.com
Lê Thị Thùy Nhung(NTH) 714-717-5275 natngo1959@yahoo.com

San Diego, CA
Tú Trinh (NH) 858-336-7185 trinatom@sbcglobal.net
Minh Thu (NH) 619-562-9244 ng54b@yahoo.com
Phạm ngọc Văn (PCT) 858-205-3752 xinchaoz@yahoo.com

Las Vegas, NV
Mỹ Hạnh (NH) 702-596-7666 jennileep@aol.com
Thu Hương Phạm ((TQC) 702-818-4819 lisapham567@gmail.com

Seattle và vùng Tây Bắc
Diệp Thế Phát (NH) 206-683-9828 D_hali@hotmail.com

Oregon
Lê Anh Vũ (NH) 503-442-3819 avl007@comcast.net

Hawaii:
Phạm Xuân Trọng (PCT) 808-753-1074 xuantrong.p@gmail.com

Montreal, Canada
Huỳnh Phúc (NH) 514-944-3368 drhuynh.phuc@gmail.com

Toronto, Canada
Nguyễn thanh Tùng(PCT) 905-576-1514 ttnguyen48@gmail.com
Trương thị Hồng (NTH) htran@craworld.com

Vancouver, Canada
Lê Phát (NH) 604-512-7357 phatleman@gmail.com
Mỹ Nhung Nguyễn ( NTH ) 604-833-1481 mynhung.n@gmail.com

Úc Châu
Hoàng Ái Chỉ (NTH) 0413 889 591 ai_chi56@yahoo.com.au

Châu Âu
Nguyễn Thị Thanh Tuyền (NTH) 492391559660 thanhtuyen@gmx.de

Những Vùng Không Có Đại Diện, Xin Liên LạcVềQuangDa2010@gmail.comhoacVANHAO@aol.com

Đại Diện Nhóm :

Phụ trách nội dung chương trình: Nguyễn Văn Hào (PCT/QD Dallas), Trần Trung Đạo (TQC/QD Boston)

Triển Lãm : Những Dấu Chân Tị Nạn/ Bước đầu Tự Do ( QD Dallas )

Website:
Hồng Hà (PCT/ San Jose, CA)
Mỹ Nhung (NTH /Vancouver, Canada)

Registration:
Hồ Dũng((BP /San Jose, CA)

Thũ Quỹ :
Tường Vi (NH /Houston,TX)

Airlines:
Bích-Liên Kaldahl (NH /Chicago, IL)

Band/Singers/Sound Coordinator:
Thùy Nhung (NTH/ Orange County, CA)

Trang Phục:
Hồng Lê (QD Dallas, TX)

Văn Nghệ Chủ Đề: Sunday 9/5 Biết Ơn Thế Hệ Thứ 1/Hành Trình Tim Tự Do
- Hội Quảng Đà DFW & TTGD Nguyễn Hiền ĐN
- Liên Trường QD Houston
- Liên Trường QD Bắc Cali

Văn Nghệ Hội Ngộ: Saturday 9/04
- Hội Quảng Đà Nam Cali & PCT
- Liên Trường QD Houston,
- Liên Trường QD Bắc Cali
- Trường Sao Mai Đà Nẵng
- TTGD Nguyễn Hiền ĐN
Thân mời Đồng Hương & Cựu Hoc Sinh liên trường & Thân Hữu tham gia ghi danh. Càng đông chương trình hội ngộ càng phong phú

Sân khấu
- Thuần Phan (NH /Nam Cali)
- Phươc Phạm (PCT/ Bac Cali)
- Hồng Hà ( PCT /Bac Calif )
- Minh Nguyễn (PCT/QD Dallas)
- Hào Nguyễn (PCT/QD Dallas )
- Tùng Nguyễn (PCT/Toronto)

Tiếp Tân,Sắp Xếp Hội Trường, Tiệc Gala:
TTGD Nguyễn Hiền Đà Nẵng

Du Lịch (đi tour)
- Phạm Ngọc Văn (PCT74 San Diego, CA)
- Nguyễn Tâm (PCT74 San Jose, CA)
- Xuân Trọng (PCT74 Hawaii)

Thể Thao:
- Phạm Ngọc Văn / Tennis (PCT /San Diego)
- Cường Nguyễn / Swimming (NH/ LTQD Houston)
- Hoàng Lâm / Bowling (QD Dallas)

Thân mời các Anh Chị hăng hái ghi danh thì đua vui khỏe.
Xin nhờ đai diên cátc Hội Đồng Hương & Cựu Hoc Sinh liên trường chuyễn dùm email nầy dên các bạn be` và thân hữu của mình.
***** Hẹn gặp lại *****

Thứ Sáu, 7 tháng 5, 2010

Những vần thơ cho Mẹ

Cô bạn gửi tấm hình bình hoa nhân ngày lễ của Mẹ*. Tôi bỗng nhớ lý do tại sao con tôi gọi về, "con sẽ về", ngẩn ngơ ban đầu nghĩ sao khi không con tôi nó nhớ tôi mà đòi về, bình thường thời buổi này chỉ cần cái phone gọi hỏi "Me đang làm gì đó?", những lúc như thế thì thật là xấu hổ chả lẽ nói với con là mẹ chả làm gì cả, vì con cái có ở nhà thì mấy bà mẹ như tôi mới bận bịu tíu tít, chứ không thì .. thất nghiệp. Vì thế mà lâu lâu nghe con gọi là con về là mừng húm, dù có đang nằm ngủ cũng ngóc đầu dậy ra nấu cái này cái kia cho con ăn. Nghĩ lại bà mẹ già hay trẻ cỡ nào chăng nữa thì cũng giống nhau thôi, làm cái gì cho "con trai" người ta thì mệt chứ con mình thì không bao giờ thấy mệt.

Năm nay tôi không mua báo đọc nữa, cũng ít coi TV cho nên chả có biết mấy vụ quảng cáo cho ngày lễ Mẹ, cho tới lúc này. Dở trang Những vần thơ dành cho Mẹ, mà ngồi bâng khuâng nhớ Mẹ.

*hy vọng các bạn xem được motion về Mẹ, có bài hát Ngàn đóa hoa đời Mẹ của Ngọc tú Anh do Hồng Nhung hát:-)

Một bài thơ của bạn đọc blog gửi đến, nên mang ra ngoài post cho cả nhà cùng đọc.

Thương tặng Mạ
Ngày Mother's Day con thương nhiều về Mạ
Những nỗi nhọc nhằn vất vả của Mạ yêu
Bao nhiêu năm trường Mạ gánh nhiều cực nhọc
Để đàn con được sung sướng no đầy

Còn nhớ những ngày Ba ở trong trại tù Cộng Sản

Mạ vẫn lo toan trong cảnh đoạn trường
Gia đình bị Cộng Sản ép lên vùng Kinh Tế Mới
Một tay Mạ vẫn vững chải qua nỗi khó khăn

Thương Mạ lắm! Thương Mạ nhiều khôn xiết kể
Mother's Day con ghi vội vài dòng
Dâng tặng Mạ bông hồng trân quý nhất
Để cầu mong Mạ có vạn niềm vui!


Phi Vũ


05/07/10

Thứ Tư, 5 tháng 5, 2010

Tào lao 5 phút

Ngồi làm việc mỏi cả mắt nên quay ra đọc thư, nhận được cái thư có đính kèm bài này mà người gửi ghi là Bài này quá hay nhưng không ghi tên tác giả. Mới đọc vài dòng thì thấy bài này tôi đọc đâu hồi ... còn trẻ lận nhưng không nhớ của ai, vì hồi đó còn trẻ nên đâu có quan tâm :-). Và cái tật hay thắc mắc tôi lại dò tìm thì mới thấy một điều lạ là nhiều người post mà chả ghi tên tác giả hoặc có khi chỉ ghi tên người sưu tầm :-). Riêng có hai bài báo thì ghi là của Chu Dung Cơ- Nguyên Thủ tướng Quốc Vụ viện Cộng hòa nhân dân Trung Hoa.
Bạn có thắc mắc thì tìm Tâm sự Tuổi Già sẽ rõ. Nhưng mà bài nói quá hay thì có hơi quá. Ở một tuổi nào đó thì hầu hết ai cũng nhận ra được những điều như thế mà thôi. Mà không phải đợi đến già thì mới đọc, vì biết khi nào là già, nên đọc từ khi qua cái tuổi 20 ? Hay đọc ở cái lúc lên xe hoa về nhà người, đủ có thời gian chuẩn bị chứ, phải không?

Giấc mơ ngày cũ

Ngày còn đi học không hiểu sao tôi cứ mong một ngày nào đó tôi sẽ đến Norway, Na Uy theo tiếng Việt, để sinh sống học tập. Tôi chưa hề biết đến đất nước này ở cái tuổi 16, chỉ nghe nó hay hay và xa xôi lắm, và tôi thì thích đi tới vùng nào xa xôi ghê lắm, lúc ấy tôi chán đất nước VN lắm, nói thế phải tội, tôi cũng có biết gì về quê hương mình ngày ấy đâu, mười mấy năm có mặt trên cõi đời chưa đủ hiểu tất cả những gì chung quanh mình. Nhưng mà ở cái tuổi có lẽ ai cũng tự cho là mình lớn lắm rồi, muốn xa gia đình làm một cuộc "cách mạng" ghê lắm. Nên tôi chỉ mơ tưởng làm con chim bay đi thật xa, vì thế nghe cha xứ xem chỉ tay tôi và nói với bố tôi "con bé này sau này sẽ sống ở bên kia trái đất".
Chao ơi, tôi mừng lắm nghĩ là ước mơ mình sẽ trở thành sự thật. Vì thế tôi càng mơ tới một Na Uy của tôi ở đâu đó gần gần với xứ Pháp, tại sao tôi không mơ Pháp nhỉ, có lẽ bản tính tôi lúc ấy rất trầm, còn bé chứ tôi thích sự im lặng, cô độc, cô đơn, hễ cái gì liên hệ tới chữ "cô" chắc có tôi ở đó. May mà lúc ấy không đọc truyện Kim Dung chứ không chắc tôi sẽ đi tìm thầy học ... chưởng ở một cái núi nào đó. Bởi vì có lần tôi theo mẹ lên một cái am ở Đà Lạt thăm một vị sư nào đó là tôi muốn ở luôn đó ăn chay sống đời thanh thản với núi rừng. Nhưng mà số tôi không có duyên tu gì cả, nên lại về trần mơ chuyện "bay đi cánh chim biển" (chẳng là tôi được sinh ra ở miền biển mà). Vì thế tôi nghĩ Pháp cũng còn xô bồ, dù tôi cũng thích được tới để học hỏi văn chương nghệ thuật của Pháp. Và cũng vì thế nên khi ba tôi làm giấy tờ cho tôi đi du học ở Mỹ thì tôi dãy nảy lên không chịu đi Mỹ, thứ nhất lúc ấy không hiểu sao với trí óc còn chưa lớn của tôi, tôi đã không thích Mỹ, cho là một quốc gia chỉ mới có 200 năm lịch sử, không "đáng" cho tôi tới học, tôi thích cái gì cổ mà! lại nữa cũng chắc xô bồ không kém Tây, và cũng vì ngại bố phải lo tiền học quá nặng với đồng lương nhà binh làm sao cho đủ, tôi nghĩ tôi sẽ tự lo đi du học sau này sau khi học xong đại học ở VN.
Và đúng là con người có số, chuyện gì đã xảy ra, tôi chả tự lo đi du học như tôi nghĩ, và tôi cũng chả tới được xứ sở Na Uy như trong bài viết của tác giả Nguyễn Quang Minh nói về xứ sở ông đang ở. Tôi nghĩ nếu tôi sống ở Na Uy tới giờ thì chắc tôi đi tu luôn rồi, nhưng như tôi đã nói số tôi không có hay chưa có duyên tu tập gì hết, nợ trần còn nặng lắm cơ. Và ghét của nào trời cho của ấy, nên chả thích Mỹ thì tôi lại sống ở đây hơn nửa cuộc đời tôi rồi còn đâu. Dĩ nhiên tôi không có gì than phiên về quê hương thứ hai của tôi nữa. Đi đâu rồi tôi cũng lo về nhà, nơi có ngôi vườn nho nhỏ để tôi biết đó là mảnh đất khung trời của tôi. Bây giờ trở về cố hương tôi sẽ là người bơ vơ, có đứng giữa trời tôi cũng không biết đâu là "quê nhà", ngôi nhà cũ đã không còn! Người xưa chẳng nhớ!

Thứ Ba, 4 tháng 5, 2010

Hương Xưa

Hôm qua cô em chỉ cho tôi nghe giọng Nguyên Thảo, lần đầu nghe cô hát rất khá, với bản tiếng Anh này, một bản dịch của một bài hát nổi tiếng của Cung Tiến mà ngày xưa (hmm, toàn nói chuyện xưa) còn bé hay nghe, bài hát Hương Xưa.  

Thứ Bảy, 1 tháng 5, 2010

Dành cho bạn

Sáng dậy sớm chợt nhớ tới tiếng kêu trong phone nhắc nhở từ ngày hôm qua, hôm nay là ngày sinh nhật của cô bạn học, vào email xem có ai nhớ không, không ai gửi gì hết, chắc ai cũng như tôi năm nay ngưng chúc mừng nữa, cho tuổi trẻ đứng lại không già nữa :-), định gõ cái thư nhắc nhỏ mọi người, xong nghĩ bụng lại làm chuyện tao lao, biết đâu các bạn cũng nhớ, đã gửi thư riêng chúc mừng cô bạn rồi thì sao. Ai cũng muốn dành sự chúc mừng riêng tư đến cho cô thì sao, nghĩ thế nên gõ gửi cái lời nhắn qua phone đến cô, mừng cô bạn một ngày sinh nhật, cô nhắn lại đang đạp xe đạp đi chơi. Hoá ra cô còn dậy sơm để đi thưởng ngoạn bằng xe đạp rồi.  Lại chúc cô không làm bà đầm Mễ hôm nay, vì có lúc cô than là ở nhà cô có mướn bà người làm người Mễ, tôi ớ ra, cô giàu đến thế sao, có cả người giúp việc ở xứ này là thìch thú quá rồi, nhưng sau đó cô giải thích cô chính là bà Mễ ấy :-).  Ít ra một năm cũng có một ngày "bà Mễ" ấy cũng được nghỉ một ngày cho ngày sinh nhật của mình chứ phải không?
Bây giờ thì chắc các bạn tôi đã biết tôi nói đến ai rồi phải không?


Lan man chuyện đời

Một lần ngồi xem một cái clip buổi thuyết pháp ở VN do một vị thượng toạ chủ trì, trong lòng "tự hào" nghĩ sao có rất đông phụ nữ, phải nói là hầu hết là tất cả những người mặc áo màu lam ngồi ngay ngắn trên nền nhà đều là phụ nữ, người nam ngồi ở đâu thì trong clip tôi không thấy. Nghĩ có lẽ người đàn bà trải qua những thăng trầm của đời sống, hoàn tất nhiệm vụ làm mẹ làm vợ, họ bắt đầu cuộc sống tâm linh của họ vào nửa đời còn lại của họ cũng là đúng thôi.  Họ có nhận thức này sớm hơn những người đàn ông chăng? Tôi không rõ lắm vì chưa từng làm một cuộc thống kê chớp nhoáng nào cả, chỉ thấy lạ thì nghĩ ngợi linh tinh thế thôi. Riêng tôi cũng có lúc  băn khoăn phải sống ra làm sao, lắng nghe những bài giảng mà thấy mình vẫn chưa có duyên để hiểu hết, những hội thảo như Excuses Begone của Dr. Wayne Dyer hay The Power of Affirmations để thấy mình vẫn cứ có những lý do này nọ chưa thực hiện được đáng cần phải làm cho cuộc đời mình. Trong cuộc đời mọi sự có những nhân duyên, có những việc mình chưa làm được, như đi .. tu cũng bởi chưa có duyên. Và hôm nay đọc bài kể chuyện Ma  ám của nhà văn Nguyện Quang Lập, mà buồn cười. Những người đàn ông vẫn thường than vãn đàn bà làm khổ họ, nhưng thử tưởng tượng, phe phụ nữ cứ theo nhau tìm về một cõi "nhân duyên" khác như trong câu chuyện, thì cánh đàn ông sẽ ra sao nhỉ?  Cứ nghĩ thế tự nhiên tôi thấy câu nói đuà của bạn tôi đâm ra có lý, là bạn tôi luôn  "yêu cả nửa dân số trên thế giới", cho nên điều "excuse" của tôi chưa "begone" được, cũng bắt chước bạn tôi chưa bỏ họ mà đi tu được (chỉ ...đi chơi), dù chỉ một người!
Tu đâu chẳng bằng tu nhà phải không bạn.

Chủ đề

Góp Nhặt

Blog Anh

Lưu trữ Blog