Chủ Nhật, Bolsa tưỏng chừng như có cơn mưa dịu dàng nào đó sẽ bay qua, ở một thành phố luôn có những ánh nắng mặt trời, nên cơn mưa vội vàng không đủ thấm ướt đường, vừa bước ra khỏi xe, nghe tiếng ai gọi tên mình, cái tật giật mình làm tôi ngơ ngác. Ở một nơi xa lạ không phải thành phố của mình mà có người gọi đúng tên mình thì cả một điều lạ lùng. Có những năm trời ra đường cứ mong ai đó sẽ gọi đúng tên mình để mình sẽ có dịp gặp lại bạn bè cũ, thế mà chả bao giờ. Hôm nay thì hoá ra cô bạn làm cùng sở, cô dọn về hãng chính, cô đang toe toét cười tay ôm con chó. Cô nói đang chờ gia đình tới đi ăn. Cô bảo ba tuần nữa thôi cô sẽ đi Pháp chơi, dân trường Tây mà bây giờ mới lò dò sang Pháp để ôn lại chữ nghiã :-). Cô hỏi đi đâu đó. Thì còn đi đâu nữa, đang trên đường về nhà, chả lẽ ở xứ đầy những quán ăn, hàng rong mà lại lò dò về nhà chui vào bếp nấu? Cho nên lòng vòng ra phố mua cơm tấm Thành về ăn, tới nơi thấy một hàng người đang xếp hàng chờ đợi, thôi thì mình đi kiếm chỗ nào vắng cỡ chùa bà ... Đanh mua đỡ vậy, chứ chờ kiểu này thì tới 7 giờ chưa về tới nhà. Phải vượt đường trường, lên đèo đổ dốc để về nhà chứ có phải chơi đâu. Vì thế mới tới lò dò tới cơm tấm Trần Qúi Cáp, nói thế chứ tiệm cơm này cũng không phải là tiệm chẳng ai ăn, mà trái lại. Nhìn vào quán Đồng Khánh mà cô bạn sắp ghé vào, món nào cũng sale 3.95, kể cả cơm tấm, nhưng nhìn vào tiệm đông đúc, lại ngại phải chờ dài cổ nên thôi.
Jo Marcel số 25 (1971)
-
Trung Tâm Phát Hành NhạcJO MARCELCrystal Palace lầu 1 số 204, 105 Võ Tánh
Sg ĐT 90,669Đúng 8 giờ sáng ngày thứ bảy 9-1-1971JO MARCEL hân hạnh giới
thiệu ta...
1 ngày trước