Chiều hôm trước thơ thẩn trong vườn hoa, nên phải vội chụp một số hình trước khi mùa Xuân đi qua.
Sáng hôm sau thức dậy nhìn cái máy hình lại nghĩ, hôm nay phải mang máy theo để có nhìn thấy hoa dại bên đường thì... chụp luôn. Mua bao nhiêu sách học cách chụp hình, mà còn để đó đợi... về hưu rồi nghiên cứu. Chụp thì cứ chụp, để dành đó một ngày nào sẽ vào PhotoShop Adobe sửa chữa, đóng khung, ký tên (copy right) cho giống thiên hạ thời nay.
Ai ngờ vào tới sở nhận cái email của cô bạn về Các thế chụp hình độc đáo, bỗng lo âu khi chụp hình mình ngắm nghiá thế nào đây, đúng là chụp thì cứ dơ lên chụp nhưng ai mà biết có khi nghẹo đầu nghẹo cổ , tư nhiên làm bức tranh vân cẩu cho người khác chụp mình thì thật là... tai hại. Thế là vác máy máy đi lại vác về mất luôn mộng nhận giải thưởng Photography trong tương lai :-)May sao ông bạn gửi cho các kiểu chụp từ Super-Camera, chụp kiểu này thì khỏi cần rửa hình, cứ bấm một là có ba bốn tấm hình cùng một kiểu ở những độ Zoom khác nhau. Ít ra thì cũng có cái máy hình chụp dễ dàng thế chứ, nhưng chụp kiểu này chắc chỉ ở phòng mạch bác sĩ mới có. Mà có khi họ còn có máy siêu hơn thế nữa, chẳng cần bấm quái quỉ gì cũng chụp được, đúng không nào? Ngu thật ấy chứ, nhỏ không lo học lớn lại mơ làm.. thợ chụp*, chứ chăm chỉ lo học làm bác sĩ thì bây giờ có cần...(quái) gì máy chụp hình cơ chứ.
*chưa dám nhận là phó nhòm, phó nháy nên chỉ dám tự cho là thợ chụp (chụp gì chưa biết) nên cũng không dám nhận là thợ chụp ảnh nốt.:-)