Thế giới là một cuốn sách và những ai không đi du lịch chỉ đọc mỗi một trang - The World is a book and those who do not travel read only one page (Augustine of Hippo)
Tình cờ người ta gửi cho bức hình xinh xinh với câu "Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại" đó là một câu trong rất nhiều câu rất ý nghĩa của một vị sư, cũng tình cờ tôi chụp lại được ở bên Tiệp, để hôm nào không có chuyện chi làm , tôi sẽ tìm bức hình ấy upload lên cho cả nhà cùng xem.
Cũng cám ơn người nào đã gửi vào hộp thơ tôi, để tôi nhớ lại những câu khác tôi đã đọc và đứng lặng suy nghĩ, có những điều đơn giản trong đời chúng ta đã chẳng thể giữ được, nói chi đến cả một bộ kinh thánh chứ phải không? Khó lắm phải không? À đã tìm ra bức hình ấy ở đây.
Được tin từ Mỹ Thiện ở Sàigòn cho biết, bạn Phước và gia đình đã đi định cư ở Úc tuần qua. Thế là lớp 12A2 lại thêm một "cậu học trò" tha hương. Không biết nên mừng hay buồn cho Phước đây. Thôi thì cứ mừng và cộng đồng 12A2 hải ngoại xin chào bạn và chúc bạn sớm ổn định nơi vùng đất mới. Như thế thì Thu Hương có dịp gặp gỡ "bạn hiền" rồi :-)
Không biết tôi nói gì mà một người bạn hỏi tôi đã có bao giờ đọc bài "Hạnh phúc cũng hay lây" của Tiểu Huyền chưa. Tôi nói chưa nên Google để đọc, thì ra cũng là bài mà cô bạn học gửi cho xem hôm nào, mà bận bịu tôi chẳng đọc, bởi vì nghĩ Hạnh phúc mà lây thì thiên hạ chúng sinh đâu có đau khổ, tôi có tật hay nghi ngờ mọi thứ người ta viết là vì thế :-).
Phật, Chúa dậy bao nhiêu lời vàng ngọc kia mà con người sân si hỉ nộ ái ố còn nhiều, còn nặng lòng trần cỡ như tôi nghe như vịt nghe sấm, cho nên ai gửi gì cho tôi, tôi cũng để đó chờ ngày đẹp trời, tâm hồn lắng đọng sẽ đọc, bây giờ thì chả biết hạnh phúc ở nơi đâu, có điều tôi công nhận điều mà tác giả Tiểu Huyền viết
"Các bạn có thể thực tập sống tự do trong mỗi giờ phút, suốt ngày. Mỗi bước chân khi đi có thể giúp bạn tìm lại được sự tự do đó. Mỗi hơi thở có thể giúp bạn phát triển và nuôi dưỡng tự do. Khi ăn, hãy ăn như một người có tự do. Khi đi, hãy đi tự do. Khi thở, hãy thở như một người được tự do. Ðiều này bạn có thể làm dù bạn đang sống ở đâu...”
Và nếu chỉ điều đó mang lại hạnh phúc thì tôi cũng được xếp vào lớp người có hạnh phúc đó bạn ạ. Này nhé, tôi thích đi bộ, đi lang thang bất cứ nơi nào để tôi có thể cảm nhận được hết tự do của tôi, tôi để trí tưởng lan man đủ thứ chuyện, không bị ràng buộc vào điều gì mà người khác áp đặt là phải thế này thế kia, cho nên tôi cũng là người có tự do và...hạnh phúc phải không? Nếu hiểu là như thế.
Và hôm qua khi gõ vào một cái blog về chuyện internet làm cách xa con người, thì lại đọc vài câu ở "Tại sao phải hét to khi giận dữ", bài viết ghi
"Khi hai người ấy đã yêu nhau thật đậm đà thì họ không nói nữa, họ chỉ thì thầm, họ đã đến rất gần nhau bằng tình yêu của họ. Cuối cùng ngay cả thì thầm cũng không cần thiết nữa, họ chỉ cần đưa mắt nhìn nhau, thế thôi! Vì qua ánh mắt đó họ đã biết đối phương nghĩ gì, muốn gì"
Thì cái đầu óc "tự do" của tôi lại đâm ra nghi ngờ cái chuyện "yêu nhau đậm đà thì không còn nói nữa" , bởi vì có khi chả còn nói với "ai" điều gì đâu có nghĩa yêu ai đó đậm đà nhỉ. hi hi, đâm ra nghi ngờ trên đời bao nhiêu người viết những câu văn, lời dạy rất hay ho mà thực hiện được bao nhiêu. Nhưng mà cũng phải cám ơn những điều họ viết để cho mình... suy tư một tí đầu ngày thứ Sáu.
(Tr. nhớ mình có đi Tiên Sa với lớp mà không biết ai là mình trong bức hình này :-), hay hồi đó ai chụp chỉ chụp những người đẹp gái và đẹp giai thôi nhỉ ) Cám ơn bạn Châu Tuyến đã post những tấm hình của một thời con nít mà tưởng mình... "nhớn lắm"
Thiện ơi, nhìn mấy tấm hình đám cưới của con trai Mỹ Thiện mà có bao nhiêu người bị trầm cảm đó Thiện à, trong đó có Tr., riêng Tr. thì chỉ biết "ca cải lương" bao giờ cho tới... bao giờ, con trai Tr. mới chịu lên xe hoa đây. Cho mẹ nó diện áo đỏ như (cô dâu) Mỹ Thiện :-). Không biết bao nhiêu người nhìn cô áo đỏ mà lòng thầm mong mình được khoác tay nàng, thay vì nhìn cô dâu chú rể đó Thiện à. Mừng cho "bà mẹ chồng non trẻ" có được cô con dâu xinh xắn nhé.
Đón dâu
Nhìn hình này cứ tưởng cỏ dâu áo đỏ đang đi trước, cô "phụ dâu" áo trắng đi sau chứ :-)
Phước, Tài, Thiện và vợ Dung (?)cô dâu chú rể, Mỹ Thiện, Lan , bạn Thiện, và dì Hồng (của Khôi)
Châu Tuyến đã nhận lời tham gia giúp cho blog thêm phần "thân thiện" (lời của CT, hu hu, từ trước tới nay Tr. ghi tên một vài bạn để nhờ giúp góp bài, góp ý, mà không ai chịu hợp tác khiến cho blog không có "thân thiện"). Từ nay blog chắc sẽ vui vẻ nhộn nhịp hơn với đóng góp hỗ trợ của Tuyến. hi hi, để Tr. có thì giờ đi lang thang... chỗ khác (nôm na là "bán cái" trang blog cho CT). CT sẽ là tác giả của blog, Tr. chỉ làm nhiệm vụ quản trị thôi.
Hy vọng các bạn sẽ gửi bài, hình cho CT để cho "tác giả" post nhé.
Nhận mấy tấm hình của ông bạn gửi cho cả nhóm, ông còn "xí xọn" làm thơ nói là thay mặt nhóm chờ đón tôi ở Vienna, nghe rất là (muốn) cảm động. Nhưng mấy tấm hình sau cũng khiến cho bạn giật mình, trong đời mình có những lúc mình với một người (quen) nào đó đã cùng đứng ở một nơi cùng nhìn về một hướng nào đó thế nhưng không bao giờ gặp nhau. Chả bù trong đời ta bao nhiêu lần gặp một người mà lại không cùng nhìn về một phiá một hướng nào cả.
Này nhé ông bạn học đã đứng ở đây 08/09
Và tôi cũng đã đứng ở đây 08/09 cũng nhìn về hướng này thay vì góc khác, chỉ có khác là tôi không chụp ông, vì chúng tôi chỉ cách nhau có một "sát na" của thời gian thôi.
Ông đứng ở trước cung điện mùa hè Schloß Schönbrunn
Tôi đứng tránh nắng ở sau cung điện mùa hè Schloß Schönbrunn
Lơ ngơ phơi nắng Wien-Spanischer Hofburg
Còn tôi phơi nắng chụp hình xe ngựa ở Wien-Spanischer Hofburg đi ngang qua ông (thay vì chụp ông :-), tin không?
Ở Wien-Stephanplatz
Thấy ông cười toe toét (phát ghét) nên tôi quay máy hình chụp sang chỗ khác ở quảng truờng Stephanplatz
Nào các bạn đã thấy những bức hình với những ghi chú đầy nghi vấn ở trên chưa? Câu trả lời là chúng đã được chụp trong cùng một tuần lễ, chỉ cách nhau có một "sát na", dài ngắn bao nhiêu thì tuỳ theo trí tưởng tượng của mỗi người, hi hi. Do đó ông bí thư có trách móc đi đâu mà không hẹn hò cho kỹ lưỡng để khỏi trật đường rầy thì hơi (bị) thừa đấy. Khi có duyên thì sẽ gặp thôi mà, không duyên thì có đứng cách nhau một cm thì cũng chả có thấy đâu. Ở tuổi tụi mình chỉ còn biết vào định mệnh thôi mà phải không? Đường ta ta cứ đi, hẹn làm chi cho nó mệt trí chứ. Đấy không hẹn mà còn gặp nhau trong ảnh, thế là đủ rồi đúng không? Nếu không đã chẳng có mấy câu thơ nghe rất là ngậm ngùi như tiếng gõ của con ngựa buồn ở Wien.:-) (Mà làm gì có con ngựa nào buồn ở Wien nhỉ, đó cũng chỉ là sản phẩm tượng tượng nốt đấy các bạn ạ)
Người đến rồi người vưà lại đi Vienna ở lại, còn ta với ngựa (không phải với người !) Đi không chẳng lẽ lại về không? Thôi ta đến chỗ bóng người đi qua
hihi, mạn phép ông bạn sửa bài thơ cho nó đủ bảy chữ luôn. Bạn nào hay làm thơ thì "cảm tác" lại dùm nhé.
Tặng Phan Thị Bằng, Trần Hữu Vinh, và Lê Thị Tích Lộc
Cô bạn học từ VN gửi thư sang hỏi thăm, cô hỏi đi những đâu, và nói ngày xưa tóc dài có người đem nhạc tặng cho, ngày nay tóc ngắn có ông bạn học làm thơ tặng. Làm tôi vừa buồn cười vì sự ví von ấy, ôi chao nghe cô nhắc nhở làm cho trái tim tôi nó lung lay vì mấy câu thơ tưởng cứ như thật vậy, của ông bạn học.
Nhưng ngạc nhiên nhất là sao cô biết rõ chuyện ngày xưa, cô còn bảo hỏi trưởng lớp thì biết. Chả lẽ cả lớp biết mà tôi không biết. Cô nhắc lại một kỷ niệm thật xa xưa, ai lại chẳng có một hai kỷ niệm thời học trò để nhớ nhì, và tôi có một kỷ niệm thời đi học mà thỉnh thoảng làm tôi băn khoăn, ân hận, nhớ ngày đi học gần đến ngày sinh nhật thì nhận được một tập nhạc chép tay thật đẹp, ngày ấy làm gì có máy tính, mọi việc đều phải chép tay, làm gì có email để bấm một cái lá thư bay đi ngàn trùng. Mà phải chép tay, kẹp vào cuốn sách nào đó để gửi đi, chứ chưa chắc đã mua hay dám mua con tem gửi đến cho ai. Thế mà ngày ấy cầm tập nhạc trong tay mà người tặng đã nắn nót chép từng nốt nhạc, kẻ từng dòng và hơn tất cả là đã sáng tác cả chục bản nhạc và dám gửi tận đến nhà người nhận. Thế mà nỡ vào lớp hỏi nhỏ cô bạn xem ai là "thủ phạm" dám gửi đến cho "bổn cô nương" thế có gọi là "tàn nhẫn" không cơ chứ. Có lẽ cô bạn ngồi cạnh lại phao tin cho mấy cô bạn khác, để bây giờ có người còn nhớ cái câu chuyện rất ư là "kỳ dị" của tôi. Tôi tin chắc là ông trưởng lớp của tôi hẳn vào giờ phút đó tuy không có digital camera, nhưng ông chắc đã tường trình đầy đủ sự ngẩn ngơ rất ngố của tôi khi vác tập nhạc vào lớp hỏi "ai tặng tớ". Ngày ấy tôi cũng ngây thơ nộp thêm tấm hình cho ông trưởng lớp làm học bạ, ông bảo hình của tôi bị mất. Mãi đến khi rời khỏi trường rồi, ông trưởng lớp mới tiết lộ lý do làm mất hình của tôi, ông giao hình tôi cho người tặng tôi tập nhạc, chẳng biết có phải vì thế mà tôi bị một người khác học ở PCT "khiển trách" tôi, sao có bức tranh hình tôi ở ngoài Huế, ngày ấy rõ là tôi cũng "mù tịt" chẳng hiểu chuyện gì xảy ra quanh mình. Nào tôi có phải chim sa cá lặn gì cho cam, thế mà câu chuyện hình, tranh cũng làm cho tôi "vất vả" lúc ấy.
Chuyện có thế thì tôi cũng chả có gì phải băn khoăn mãi, nếu người tặng nhạc không biết làm thế nào, huh, cái anh chàng này cứ như là du kích thời ấy, biết nơi tôi nội trú thời đại học và gửi thư đến tận nơi, để tôi nhớ ra đó là một nguời sáng sáng đứng ở cổng sau trường PCT, chờ đợi tôi xuống xe vào lớp. Tôi lại cứ tưởng "chàng" đang chờ ai nên nào có ngó ngàng gì đâu. Đó là lỗi lầm thứ hai của tôi, không biết mặt người, lỗi lầm thứ nhất là không biết tên người gửi.
Thư qua thư lại thế nào ngày ấy tôi cũng như người đi trên mây, chỉ toàn nói chuyện trời trăng mây gió thế nào mà tên người ta tôi cũng không rõ, bạn có bao giờ thư từ cho người nào mà không biết tên người ta không? Thế mà tôi làm được mới hay đó chứ, ngày nay gõ lại mới thấy cái hay của tuổi trẻ là ở chỗ đó. Để rồi một ngày đẹp (hay xấu) trời người ấy không kèn không trống xuất hiện ở nơi tôi nội trú đòi gặp cho bằng được làm tôi hoảng quá chạy vào trường trốn luôn. Hỏi tôi làm sao đi ngõ nào mà thoát ra khỏi phòng khách Domaine de Marie ngày ấy thì bây giờ tôi chịu, không nhớ nổi, chắc là tôi đã nhảy cửa sổ phòng. Chỉ biết chiều đi học về, không hiểu ai lại báo cho tôi biết "chàng" đang đứng ngoài cổng, thế là tôi ở luôn trong trường tới tan không một bóng người mới dám lò dò ra cổng, lý do tại sao thế, bạn sẽ hỏi phải không? Vì tôi nghe người ta mô tả có ông nào "râu ria" quai nón tới đòi gặp, thế là tôi hoảng sợ, làm như trời cho tôi nỗi sợ người có râu hay sao đó. Tôi đâu có quen ai râu ria đâu, nghĩ bụng thế, cho nên tôi phải tránh, một cử chỉ rất là con nít thời ấy.
Thế rồi "mưa tạnh gió hoà", tôi trở về đời sống sinh viên bình yên cho đến lúc nhận được lá thư "hờn trách" của người tặng nhạc đã đến thăm tôi mà không gặp. Trời ạ, đến thăm thì phải cho tin tức, tự nhiên xuất hiện như đánh du kích, tôi biết là ai mà dám xuất hiện chứ. Đó là lỗi lầm thứ ba của tôi là không gặp mặt người đã nắn nót từng cung nhạc. Tôi đã không giữ được những nốt nhạc xưa vì chiến tranh, nhưng thời ấy quả thật với tuổi trẻ lơ ngơ, tôi đã không biết trân trọng những cung nhạc người ta nắn nót vẽ cho mình. Để bây giờ chỉ còn một lời xin lỗi, nếu chưa là quá muộn. (Hy vọng ông trưởng lớp có đọc được, xin ông chuyển lại lời với người "anh em" của ông nhé:-)).
Không nhớ tháng này có còn bạn nào mừng sinh nhật nữa không? Đi chơi về đâm ra làm biếng, chỉ muốn ngủ, nghĩ tới chuyện hay là sang nhượng blog 12A2 cho bạn nào trong nhóm để các bạn chăm lo dùm, khi không tự mình "sáng chế" ra mấy cái blog, mệt bở hơi tai. Thôi thì bạn nào có trách đi về làm thinh, thì xin đọc blog sau đây. Bây giờ "tại hạ" phải lo kiếm tiền để sang năm còn đi đâu tiếp.:-). Tạm thời thôi gửi các bạn câu chuyện bằng tranh vậy nhé.
Ông con trai đang ngẫm nghĩ làm sao tiêu thụ món chân giò nướng đặc sản của Berlin
Bức hình chụp vội người phụ nữ Đức vô gia cư đang độc thoại
Chiếc xe làm bằng giấy và nhựa, sản phẩm độc đáo thời đỉnh cao trí tuệ của Đông Đức
Lại đứng lờ ngờ ở cung điện hoàng gia Charletton
Cái cổng sở thú ở Berlin sao giống như ở đâu bên Trung Quốc, hay tại vì có con gấu Panda nên phải làm thế (?)
Một quán uống bia của dân Đức
Nơi bức tường Bá Linh không còn hiện diện nhưng dấu vết vẫn còn được giữ
Prague nhìn từ trên đồi cổ lúc hoàng hôn
Ở quảng trường con gà
Trung tâm thương mại Sapa của người Việt ở Tiệp
Toả nhà đại nghị ở Budapest, Hungary
Bên dòng Danube
Ở công trường Anh Hùng
Dân Hung này dám lấy cờ của người ta mà mặc cho con cá, hu hu.
Phải leo mấy trăm bước cầu thang để chụp thành phố cổ Krakow, Poland
Ở Phố cổ, Krakow hay Warsaw, quên mất, thôi đâu đó cũng là ở Poland
Ngôi mộ này thì nhất định của John Strauss ở Vienna, Austria
Mộ người sao mà đẹp thế, nhưng không dám lạng quạng xớ rớ nhỡ bị hớp hồn sang bên kia thế giới trong khi còn đang yêu cuộc đời
Jo Marcel số 25 (1971)
-
Trung Tâm Phát Hành NhạcJO MARCELCrystal Palace lầu 1 số 204, 105 Võ Tánh
Sg ĐT 90,669Đúng 8 giờ sáng ngày thứ bảy 9-1-1971JO MARCEL hân hạnh giới
thiệu ta...
Điều gì sẽ xảy ra tiếp theo với Assad và gia đình?
-
[image: image]
Khi Bashar al-Assad bị lật đổ vào Chủ Nhật, sự kiện này đã lật sang một
trang mới không chỉ đối với nhiệm kỳ tổng thống 24 năm của ông mà ...
Hẹn nhau ngày Chủ nhật 8-12-2024
-
Như đã hẹn, anh em đã đến nhà con rể tôi ở đường Tân Hòa Đông, Phường Bình
Trị Đông, huyện Bình Tân vào trưa Chủ nhật 8 tháng 12 năm 2024. Trước tiên
có ...
Học toán ở Kỷ nguyên vươn mình
-
Kỷ nguyên mới có cần học toán không? Câu trả lời “đương nhiên là có”, nhưng
là một thứ toán được dạy và học khác đi. Hè rồi anh Vũ Hà Văn có đi qua Sài
Gòn...
nhận ra nhau
-
Tôi thấy chị ta ngay lần đầu chị ta bước vào, là vì đúng lúc ấy tôi ngước
lên, thường thì tôi lúc nào cũng cúi xuống, khi bàn tay, khi bàn chân bệnh
nhân...
إلياس القرزاد: قصة نجاح فتى مراكش في عالم الراب
-
في قلب المدينة الساحرة مراكش، وُلد الطفل الطموح إلياس القرزاد في الخامس
والعشرين من نوفمبر لعام 2006. بدأت رحلته الفنية وهو لا يزال في مقتبل العمر،
إلا أن ...
Aron Pinczuk
-
When Siavash Golkar, Dung Nguyen, and I were working on what would become
our paper 1309.2638, it occurred to us that polarized Raman scattering on
fractio...
Mùng 9 Tết
-
Hôm chủ nhật khu phố China town Chicago tổ chức Lunar New Year parade, Dan
rủ ba mẹ lên đi coi với con và bạn gái. Nghe con rủ tất nhiên đi liền!
Parade ...
Ngôi nhà mới của Khải Đơn
-
Bạn đọc thân mến, Nếu bạn nhận được thư này, hoặc đọc được blog này, xin
cảm ơn vì bạn đã là bạn đọc của Khải Đơn nhiều năm qua. Năm nay tôi sẽ
chuyển qua ...
Lặng thinh
-
Vâng
Ta sẽ lặng thinh
Để nỗi đau gặm nhấm
Và như thể
Những quằn quại vừa qua là chưa thấm
Đời lại cho ta thêm thử thách để vượt qua
Thôi thì đành cắn...
09- VỀ NGUỒN GỐC NGƯỜI VIỆT. NGƯỜI THÁI
-
*Chương II*
*Sự hòa nhập giữa hai ngữ hệ Môn-Khmer và Tày-Thái đã xảy ra tự bao giờ và
như thế nào?*
Như vậy là qua ngôn ngữ, qua tiếng của người Vi...
Các Bài Viết trên FB của BBS
-
Kiều Giang 27
Hoàng Hải Thủy
CHƯƠNG XXVII
Khi tôi ngược được đầu lên, trời đã xế chiều. Nhìn ra ngoài cửa sổ, tôi
thấy màu nắng chiều vàng vọt nhạt dầ...
Run, Children, Run! Chạy đi con!
-
Nhân ngày Quốc tế Thiếu Nhi, tôi muốn chia sẻ một lời khuyên cho trẻ em khi
chúng đối mặt với nguy hiểm, đó là hãy bỏ chạy thật nhanh, nhanh hết sức có
thể...
Ngày 15/08: Đức Mẹ hồn xác về trời
-
Hôm nay Giáo Hội cho chúng ta mừng kính một trong bốn hồng ân trọng đại mà
Thiên Chúa đã ban cho Đức Maria Mẹ của chúng ta: Màu Nhiệm Đức Mẹ Hồn Xác
Lên Tr...
Cô giáo của Cơm Cơm
-
Bình thường, cứ một tuần một buổi, trường Cơm thuê một chú nhạc công/nhạc
sĩ đem đủ các thứ nhạc cụ đến đàn hát cho các bạn nhỏ nghe, rồi thay nhau
chơi cá...
Trương Ngáo tức Người đi đòi nợ Phật
-
Originally posted on Sài gòn thập cẩm:
Có đời thuở nhà ai, Trương Ngáo -một anh khờ- mà lại đi đòi nợ với Phật.
Phật nợ gì ảnh? Và đòi thì Phật có khất nợ,...
hãy cho biết tên của bà lao công trong trường ta?
-
*Khi tôi đang còn học năm thứ hai trường nữ hộ sinh, một ngày nọ, vị giáo
sư già cho chúng tôi làm bài kiểm tra. Việc đầu tiên của tôi là lướt mắt
qua toàn...
Chuột Nhắt cám ơn ngôi trường Tiểu Học
-
Hôm nay, chị Chuột Nhắt nhà mình đã đến ngôi trường tiểu học thân thương để
cùng chào tạm biệt các thầy cô giáo, các bạn bè, và nhất là từng ngõ ngách,
lớp...
BI KỊCH "LÓT Ổ"
-
Bi kịch “lót ổ”
*Ở ta không hiếm chuyện cha mẹ “lót ổ” và con cái chấp nhận “được lót ổ” để
một người trẻ cứ thế thăng tiến mà không cần phải kinh qua thử...
Đi mấy ngày tới
-
Sáng mùng một Tết Tèo đố Tí:
- Đố bạn từ mặt đất đi tới trời mấy ngày?
- Làm sao biết được! Vậy bạn có biết không?
- Biết chứ, từ mặt đất tới...
Gỏi Cá Hawaii - Poke
-
I love eating raw fish and it's just natural for me to be a poke fanatic!
Poke is everywhere nowadays and there are so many take on it. Honestly I
lik...
Địa Danh Cũ Sàigòn. Hồi ký Bình Nguyên Lộc
-
Bình Nguyên Lộc
(Boulevard Charner (Đại lộ Nguyễn Huệ) nhìn thẳng Tòa Hôtel de ville hay
Dinh xã Tây trong tiếng Việt. Đến thời Việt Nam Cộng Hòa gọi là T...
Bạch Mộc Lương Tử - 3.046m
-
Bạch Mộc Lương Tử, hay tên chính xác là Kỳ Quan San Đỉnh, cao 3.046m, nằm ở
thôn Kỳ Quan San, xã Sàng Ma Sáo, huyện Bát Xát, Lào Cai. Đây là đình núi
cao t...
Fabulous 40th
-
40 tóc bạc, đường hẻm và dấu chân chim đầy trên mặt....Con cái sắp lên đại
học, mình già đi nhiều nhưng nhìn lại đó là thành tựu của mình....Không
giàu c...
Lọng cọng (31)
-
Thỉnh thoảng tôi lại muốn bắt đầu viết một cuốn sách về tình yêu sâu đậm
lâm li hỉ nộ ái ố khắc cốt ghi tâm khiến nhiều người rơi nước mắt. Nhưng
rồi lại t...
KHO TÀNG KIẾN THỨC VĂN HOÁ NƯỚC VIỆT
-
*Kho Tàng Kiến Thức Văn Hoá Nước Việt.*
*AN GIANG, NGÀN XANH BÁT NGÁT *
*NGHỀ ĐƯỜNG MÍA CỔ TRUYỀN Ở QUẢNG NGÃI *
*NẾU HUẾ ĐƯỢC KỂ CHO TÔI NGHE... *
*NHỮNG B...
[20150918]
-
Lâu rồi, từ khi nào không biết, những thông tin đã không được truyền đạt.
Những câu chuyện cứ truyền qua truyền lại, mà không được xác nhận. Mình
biết l...
Bến Tre
-
1. Tối 2 đứa đi chơi. Vòng vòng qua mấy con đường trong thị xã mà ngay cả
Tuấn cũng quen thuộc rồi. Đường xá lúc này có đẹp đẽ rộng rãi hơn xưa nhưng
vẫn c...
Dưới tán bằng lăng…
-
Nếu không gặp lại Lan, không lang thang dưới tán bằng lăng dài tít tắp trên
phố chiều nay thì chẳng cớ gì khiến mình nhớ da diết cây bằng lăng già nua,
xù ...
Sức Nặng Của Tình Yêu
-
tình yêu ... như bóng mây
tình yêu ... như mũi tên
tình yêu ... như tuyết trắng
tình yêu ... như nắng
nắng đưa em về
tình yêu ... như trái phá
con ti...
-
Chị ơi,
Em mở cửa một tuần cho chị tham khảo chuyên đi Hawaii của em nè. Bao giờ
xem xong chị alo để em khóa cửa lại nha. Cần thêm chi tiết chị cứ nhắn ...
Quick lunch with lentil (nấu ăn với đậu lăng)
-
Sau hơn một năm lười không đả động đến cái blog này thì mình nghĩ mình nên
viết lại. Vì rằng rất cảm động blog luôn có người lui tới, follow mặc dù bỏ
bê n...
TIÊN SƯ CÁI THẰNG RA LỆNH CHẶT CÂY XANH...
-
Có thể bạn chưa biết.
- Mỗi cây xanh trung bình tạo ra khoảng 120kg O2 mỗi năm. Điều này có
nghĩa, cứ mỗi 2 cây xanh tạo ra đủ lượng O2 cho một gia đìn...
Sách mới: Thác loạn ở Las Vegas
-
*Thác loạn ở Las Vegas *(Fear and loathing in Las Vegas) là một trong ba
cuốn sách mà tủ sách Cánh Cửa Mở Rộng cho ra mắt đợt này. Tôi sẽ giới thiệu
2 cuố...
Vĩnh biệt bà con, Cavenui xuống núi đây ạ!
-
Hôm nay 12/8 là sinh nhật theo giấy khai sinh của cái nick Cavenui trên
liên mạng toàn cầu, thị đã tròn 10 tuổi. 10 tuổi thì thôi không bi bô những
thứ ở l...
Cho ngày rằm tháng bảy
-
Lòng chợt bình yên mà sao buồn thế (*)
P/S: Ảnh của Quân Khuê.
(*) "Bên đời hiu quạnh" - Trịnh công sơn
Một lần chợt nghe quê quán tôi xưa
Giọng người gọi ...
Có những buổi chiều như thế
-
Có những buổi chiều không nắng tắt Trôi vào đêm lay lắt giấc ngủ mơ Chẳng
phải vì trời đang mưa Nên tình giấc thấy lòng bỗng nhớ Có những buổi
chiều hồ...
Buổi sáng ở nhà mình
-
Cái gì quen thuộc quá thì mình ít để tâm suy nghĩ và nhớ đến nó. Chẳng hạn
như cái không gian buổi sáng ở chung quanh nhà mình, khi đi xa mình mới
chợt nhậ...
Trãi nghiệm mùa nước nổi
-
"Nước nổi, người nổi..."
Đồng Tháp Mười đón chúng tôi bằng một ngày nắng đẹp, khác xa với thời tiết
u ám mưa của Sài gòn bận rộn. Chuyến hành trình trải ng...
Tiếng hót chim họa mi
-
Vừa thấy tôi ló mặt lên Facebook, lũ bạn ở Việt Nam nhao nhao hỏi: “Bao giờ
thì mày mới về?”. Rồi lại nhận được câu nhắn mùi mẫn quen thuộc :”Em, bao
giờ a...
tin buồn.
-
ba tôi: Nguyễn Tấn Phúc đã qua đời cách đây ít phút. Thay mặt ba tôi, tôi
xin cám ơn vì sự giao lưu và tình bè bạn của tất cả bạn bè của ba tôi trên
blog t...
Mục đích cuối cùng (MĐCC)
-
Vớt bù lon hay gắn bánh xe? Một anh tài xế xe tải làm công việc thường ngày
giao hàng cho một bệnh viện tâm thần, đang đậu xe bên cạnh một ống cống
nước. L...
Băng và Đảng
-
Trong một buổi thi vấn đáp môn lịch sử:
- Anh hãy cho biết, Lê Lợi là ai?
- Dạ, em không biết.
- Thế anh có biết Trần Hưng Đạo là ai không?
- Dạ, em không bi...
Christmas Time is Here
-
This is our first Christmas ornament. We received it at a bridal shower
fifty years ago. It’s 7am here in northeast Washington state and it is
still dark o...
Have a Fun Weekend.
-
What are you up to this weekend? If I can convince the boys to join me,
I’ll stop by Hopie Stockman Hill’s art gallery opening tonight.… Read more
The p...
An Introduction to Buddhist Philosophy
-
* Source: https://buddhistuniversity.net/courses/philosophy*
- What is Buddhist Philosophy?
- Prerequisites
- Lectures
- Textbook
- The Cou...
A US-Vietnam Partnership
-
LEIDEN – When U.S. President Joe Biden and leaders of the Socialist
Republic of Vietnam meet on Sunday in Hanoi to announce details of their
countries’ e...
Grandma Pat and Trixie
-
Here is my latest shoot for Advanced Pets featuring the always gorgeous
Grandma Pat and Trixie. By the way I just started selling prints and totes
on Soc...
Differences In Sexual Desire
-
Are you the high desire or the low desire spouse when it comes to sex? Have
desire differences created problems in your marriage? Sooner or later, most
c...
The water bottle
-
OK, I need your advice.
I started bringing a water bottle to work, because I believe wholeheartedly
in the amazing power of WATER. So I like to drink a lo...
Bán cây cherry giống TpHCM
-
Giống cherry Brazil. Cherry là một loại cây trồng ngắn ngày, phổ biến ở xứ
ôn đới. Mùa của cherry là mùa hè. Tuy nhiên, tùy theo từng khu vực mà
khoảng t...
St Martin de Porres - a beloved saint in Vietnam
-
Image of St. Martin de Porres inside a small neighbourhood Catholic church
in Tan Binh District, Ho Chi Minh City
If you start visiting the Catholic chur...
Raul Castro Squandered His Last Chance
-
14ymedio, Generation Y, Yoani Sanchez, Havana, 22 March 2017 — A year ago
Cuba had a once in a lifetime opportunity. US President Barack Obama came
to the ...
4 Ways to Embrace Uncertainty
-
[image: 4 Ways to Embrace Uncertainty]
Have you ever felt like you were just not good enough? That somehow
everyone had received the handbook for life, ex...
Two Years!
-
Blogspot won't allow me to post my video which is probably the internet's
subtle way of saying, "Nobody besides your parents wants to watch a ten
minut...
I’ve Moved! Check Out RaviRaman.com
-
Visit my new site at https://RaviRaman.com
The post I’ve Moved! Check Out RaviRaman.com appeared first on Set Higher
Standards.
Confessions of a Mormon Girl
-
As you have probably already guessed, I am what you would probably call a
devout Mormon girl. Much to the chagrin of many of my friends, I am
stubbornly a...
Math Video Lectures
-
Hello everyone! This month I've various mathematics full courses from
Harvard on Abstract Algebra and Sets, Counting, and Probability. And then
I've a lect...
Media Bias
-
I'm sick to death of rampant bias in the media. Actually, no I'm not.
People naturally have political opinions. Their political opinions
naturally will bia...
3 Ways to Spend Less Money on Groceries
-
Are you one of those people who spend entirely too much money on groceries
every month? You are not alone, as this is a big problem for many people
all ove...
Three
-
Hello, KC readers. It has been awhile and I thought it was finally time to
come back and say, "Yes, I'm still alive."I've been meaning to post for a
long t...
In True Love We Trust and Give Space
-
Learning how to give space in a relationship is vital to a happy, secure,
and trusting relationship, and like anything of value, it requires focused
effort...
What is purging? Myths and truths
-
Hi, everyone. First off, sorry for my long hiatus from blogging, and I am
so sorry if I have ignored your emails and comments. My email account that
was a...
Goodbye Saigon
-
After 5 years in Saigon our family relocated to Hanoi. Looking back at all
the changes that occurred over that time gets blurred into one image of a
never...
Frischkaesetorte mit Broeselboden und Blaubeeren
-
125 g Löffelbiskuits
80 g Krokant - Brösel (Haselnuss)
150 g Butter
Für die Füllung:
500 g Frischkäse
200 g Joghurt
2 Prisen Zitrone(n) - Abrieb
1 Pkt. Torte...
God ordained opportunities
-
After reading In a Pit with a Lion on a Snowy Day (Mark Batterson), I have
learned to let God lead my life. And now that I’m reading A Praying Life
(Paul E...
Tam biet
-
Rice paddies - Sapa
Street seller - Hoi An
Keeper of the lanterns - Hoi An
Wet day - Minh Mang Tomb - *Hue*
High flyer - *Halong Bay*
Old lady in door...